🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sao Thừa Quang Thành lại không nhận ra? Ánh mắt của lão già háo sắc kia đã nói lên tất cả: "Tôi chỉ dùng tạm thôi, mấy người chọn không đủ tinh."



 



Đây cũng là lý do tại sao buổi gặp mặt này kết thúc vội vàng mà chưa đi vào vấn đề chính.



 



Nhưng dù sao đây cũng coi như là một khởi đầu, từ từ thôi, đừng vội.



 



"Đi điều tra Trần Định Kỳ." Thừa Cẩn Vận trầm giọng ra lệnh.



 



"Vâng."



 



"Lần này tại sao cháu không dẫn Ngôn Phụng Ly đến? Cô ta không phải là vệ sĩ riêng của cháu sao? Xem ra cũng không đủ thân thiết lắm." Thừa Cẩn Vận đột nhiên hỏi một câu trước khi rời đi, ý tứ sâu xa.



 



"Cô ta vẫn đang dưỡng thương." Thừa Quang Thành bình tĩnh trả lời.



 



"A Diễn! Cháu coi ông nội là trẻ con ba tuổi à, dễ lừa như vậy? Với thể chất của cô ta thì cần nghỉ ngơi lâu như vậy sao?"



 



Thừa Quang Thành im lặng.



 



"Đừng tưởng ông không biết, cháu sợ dẫn cô ta đến sẽ bị Trần Hạc Niên nhìn trúng rồi đòi lấy, đúng không?"



 



"Lời ông nói lần trước cháu đều coi như gió thoảng bên tai rồi phải không? Ông đã nói, phải biết chia sẻ với bạn tốt. Đừng có lấy cái bệnh sạch sẽ của cháu ra để nói."



 



"Đưa Ngôn Phụng Ly cho Trần Hạc Niên, cháu muốn người phụ nữ nào thì tự mình tìm, trên đời này chỉ có mỗi Ngôn Phụng Ly thôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-vong/3749310/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.