Từng được thuê bởi các chính trị gia cấp cao của nước này, phụ trách toàn bộ công tác an ninh cho họ. 
  
Sau đó "tình cờ", đến Bắc Thanh, làm việc cho tập đoàn Thừa Kiến. 
  
Ngôn Phụng Ly biết đằng sau câu "tình cờ" đơn giản này chắc chắn ẩn chứa rất nhiều câu chuyện, chỉ là người ta không nói, cô cũng không tiện hỏi. 
  
Đôi khi phải tôn trọng và thừa nhận rằng, giữa người với người có ranh giới. 
  
Còn khi nói về bản thân với Ken, Ngôn Phụng Ly đương nhiên cũng có chút giữ kẽ. 
  
Cô chỉ nói rằng mình sống ở nhà họ Thừa từ năm mười bốn tuổi, chấp nhận sự huấn luyện khắc nghiệt của Thừa Quang Thành, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác. 
  
Tất cả những đau khổ và buồn tủi đều được cô lướt qua. 
  
Hai người trò chuyện khá ăn ý, khiến thời gian dưỡng bệnh không quá nhàm chán. 
  
Ngôn Phụng Ly thậm chí còn quên hỏi Thừa Quang Thành đã đi đâu. 
  
Khi Thừa Quang Thành xuất hiện trở lại trước cửa phòng bệnh, thứ hắn nhìn thấy là cảnh Ken và Ngôn Phụng Ly đang cười nói vui vẻ. 
  
Sắc mặt hắn lập tức lạnh xuống. 
  
Bình thường là vẻ mặt vô cảm, bây giờ là toát lên vẻ lạnh lùng sát phạt. 
  
"Ken, anh ra ngoài trước đi." Thừa Quang Thành vừa vào cửa đã ra lệnh. 
  
Ken lập tức đứng dậy gật đầu, sau đó lui ra ngoài. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-vong/3749295/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.