Ngôn Phụng Ly muốn đợi Thừa Quang Thành rời đi rồi mới đi tắm rửa.
Nhưng cô đợi rất lâu, người đàn ông bên cạnh vẫn không nhúc nhích, hình như đã ngủ rồi.
Trước đây mỗi lần Thừa Quang Thành triệu tập cô đến phòng, sau khi kết thúc hắn đều bảo cô lập tức cút đi.
Hai người chưa bao giờ cùng nhau qua đêm sau khi làm chuyện đó, hắn chê cô không xứng sao?
Sao vậy, bây giờ hắn có thể chiếm tổ chim khách* không đi được nữa rồi?
*ý nói chiếm đoạt của người khác một cách trắng trợn
Cô cũng không quen ngủ khi có người bên cạnh.
Nghĩ một lúc, Ngôn Phụng Ly vẫn nhẹ nhàng đẩy hắn: "Thừa Quang Thành? Thừa Quang Thành?"
Nếu có việc cần nói chuyện với hắn, cô cũng luôn trực tiếp gọi tên hắn.
"Làm gì?" Rõ ràng là đang bực bội.
"Anh về nghỉ ngơi đi?" Ngôn Phụng Ly tự nhận thấy mình đang rất khéo léo đuổi khách.
"Ngôn Phụng Ly cô có bị làm sao không? Đây đều là địa bàn của tôi, muốn cút cũng là cô cút! Đem cô từ tầng hầm lên, sao còn được voi đòi tiên nữa?" Thừa Quang Thành lạnh lùng quát mắng cô.
"Cô phải biết thân biết phận."
"Nói khó nghe một chút, bây giờ cô chính là một con phò rẻ tiền, cô biết không?"
"Hay nói là 'nô lệ thị tẩm'."
Lời nói của hắn, câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-vong/3749275/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.