Trong lòng Ngôn Phụng Ly cười lạnh.
Cô bị kéo đến phòng tối, mọi người thường gọi nơi này là "địa ngục".
Địa ngục trần gian.
Những người phạm lỗi sẽ bị đưa đến đây để chịu hình phạt ở các mức độ khác nhau, tiếp nhận cải tạo, từ đó đạt được mục đích "phản tỉnh tiến bộ".
Đây là quy tắc do Thừa Cẩn Vận đặt ra từ những năm đầu, vẫn được áp dụng cho đến nay.
Tất cả những ai đã từng đến đây, không c.h.ế.t cũng lột da. Đảm bảo "nhớ lâu".
Bởi vì dù là dụng cụ hay biện pháp trừng phạt, đều đa dạng, cập nhật theo thời đại.
Điều duy nhất không thay đổi chính là sự tàn nhẫn vĩnh cửu.
Ngôn Phụng Ly bị đá vào khoeo chân, quỳ sụp xuống đất, hai tay bị trói chặt ra sau lưng.
Áo khoác da màu đen trên người cô bị lột ra, áo bó sát màu đen bên trong cũng bị xé rách, chỉ còn lại một chiếc áo lót màu đen, vai bê bết máu, lúc này đã chuyển sang màu đỏ sẫm.
Một tên to con hơ nóng con d.a.o găm trên lửa, tiện tay nhét một chiếc khăn ướt vào miệng Ngôn Phụng Ly.
Sau đó, hắn ta đ.â.m thẳng vào vết thương của cô, moi viên đạn ra một cách thô bạo.
Những giọt mồ hôi to như hạt đậu lập tức lấm tấm trên trán Ngôn Phụng Ly. Đôi mắt cô thậm chí trong nháy mắt đã xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-vong/3749258/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.