Cách đây không lâu, nó thậm chí đã xé xác con báo Mỹ mà Thừa Quang Thành yêu thích nhất.
Thừa Quang Thành nhốt nó vào hầm ngục để trừng phạt.
Nó đã nhịn đói nhiều ngày.
Thuộc hạ của cậu ta đều hiểu, đây nào phải là cho con bé kia cơ hội sống, rõ ràng là đang cho Vân Đóa ăn.
Ngôn Phụng Ly bị đưa đến trước chuồng hổ, lúc này mới chậm chạp nhận ra.
Cô bám vào thành chuồng, liều mạng gào thét chống cự, tiếng kêu thảm thiết khiến đám tay sai dày dạn kinh nghiệm cũng không khỏi động lòng.
Một cô gái xinh đẹp như hoa, sắp trở thành bữa ăn của hổ dữ, e rằng đến một mẩu xương cũng chẳng còn.
“Chờ đã!”
Thừa Quang Thành từ phía sau bước vào, Ngôn Phụng Ly còn tưởng rằng tình hình đã xoay chuyển, ánh sáng trong mắt lại bùng lên.
Nhưng không ngờ, cậu ta chỉ lạnh lùng ném xuống đất một con d.a.o quân dụng Thụy Sĩ nhỏ xíu cho cô. “Cũng không thể không cho mày một chút vũ khí, dù sao mày cũng không phải Võ Tòng.”
Nói xong, cậu ta sải bước rời đi, đám thuộc hạ cũng theo đó rút khỏi hầm ngục.
Ngôn Phụng Ly tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Sáng sớm hôm sau, khi đám tay sai chuẩn bị đi thu dọn xác cô, tất cả đều c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Một con d.a.o quân dụng Thụy Sĩ cắm thẳng vào tim Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-vong/3749244/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.