Sau khi Lâm Bảo Bảo tiễn đám người Đàm Minh Bác rời đi, trong lòng hơi bối rối, hôm nay Đàm Minh Bác đến làm cái gì vậy? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là tới thăm bọn họ à?
Đàm Mặc kéo cô đi tản bộ ở trong khu chung cư, nói: "Hôm nay ba nói với anh ít chuyện của công ty, và hỏi anh sau này sắp xếp như thế nào."
Lâm Bảo Bảo mừng rỡ, hai mắt sáng rực nhìn anh.
Đàm Mặc tiếp tục nói: "Trước khi em tốt nghiệp, anh cũng sẽ ở lại Nam Thành."
Lâm Bảo Bảo ừ một tiếng, nhìn anh muốn nói cái gì đó nhưng lại im lặng.
Mặc dù đã là tháng ba nhưng nhiệt độ buổi tối vẫn có chút thấp, Đàm Mặc sờ mặt cô, cởi khăn quàng cổ xuống quấn vào trên cổ cô rồi tiếp tục lôi cô đi tản bộ.
Khăn quàng dành cho nam có chút lớn, cơ hồ là che nửa khuôn mặt của cô nhưng lại ấm áp vô cùng.
Lâm Bảo Bảo hơi kéo khăn quàng cổ xuống một chút rồi nhìn anh cười.
"Chờ sau này em tốt nghiệp, em tới công ty anh làm việc, công ty của riêng anh không có quan hệ gì với Đàm gia, anh sẽ nuôi em." Đàm Mặc nói, "Đến lúc đó, em có thể tùy ý làm việc em thích, mà không muốn đi làm cũng được. . ."
Anh đã quyết định sẽ nuôi cô cả đời, kể cả nuôi cô thành ăn hại anh cũng thích.
Lâm Bảo Bảo nghe thanh âm êm tai của anh, chỉ bằng vài ba câu cũng có thể khiến người hiểu được anh có kế hoạch gì cho tương lai, đến cả việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116927/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.