Mùng 5 Tết cả nhà đi tới Đào gia để chúc tết.
Lâm Bảo Bảo không muốn đi nên lúc rời giường cố ý kỳ kèo, nào biết được lúc cô xuống nhà đã thấy cả gia đình đang chờ mình.
Lâm Tây Lương - cậu em trai nhỏ tuổi nhất cùng cha khác mẹ với cô hôm qua bị cô chọc tức phát khóc lúc này đang vui vẻ kéo tay anh trai hắn, đang thì thầm nói gì đó, gương mặt của Lâm Bắc Lương đang nở một nụ cười, trên mặt của Đào Kim Miểu cũng lộ ra vẻ dịu dàng hiền lành, có thể thấy được việc hôm nay trở về Đào gia để chúc Tết khiến bọn họ rất vui vẻ.
Thấy Lâm Bảo Bảo đã rời giường, Đào Kim Miểu nhanh chóng đem bữa sáng đã làm xong bưng lên.
Cả nhà đều đang đợi cô để cùng ăn bữa sáng, ăn xong bữa sáng sẽ đến Đào gia.
Sau khi ăn sáng xong, cả nhà liền chuẩn bị xuất phát.
Lâm Bảo Bảo hai tay đút trong túi, có vẻ không muốn đếm xỉa đến, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy được rằng cô không hề có hứng thú với việc đi tới Đào gia.
Đào Kim Miểu không khỏi có chút lúng túng, nhịn không được nhìn về phía Lâm Tử Tấn.
Lâm Tử Tấn đi qua, sờ đầu của cô cười nói: “Bảo Bảo đã rất lâu chưa đến Đào gia, cũng nên đi, Bắc Lương và Tây Lương đều là em trai của con, các con có chung dòng máu với nhau, là người thân nhất trên thế giới này, tương lai...... Bọn nó cũng có thể giúp con.”
Lâm Bảo Bảo liếc ông một cái, vô cùng rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116920/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.