Đàm Mặc lấy rượu trên tay Lâm Bảo Bảo, nói với Hắc Đầu Ca: “Cô ấy không thể uống rượu.”
Nói đoạn anh đem chén rượu đặt lên trên bàn, rõ ràng xung quanh vẫn còn có âm nhạc, nhưng lại khiến cho người ta như nghe rõ âm thanh chén rượu đập xuống bàn.
Trong nháy mắt tất cả mọi người nhìn về phía bọn họ.
Hắc Đầu Ca đứng, Đàm Mặc ngồi, một người là quý công tử vô cùng đẹp trai, một người thì giống như một tên xã hội đen to con cường tráng hung dữ, hai người đứng cùng một chỗ với nhau thực sự không hợp chút nào, cũng khiến cho tất cả mọi người lo lắng, người giống như một quý công tử kia vì cái hành động không nể mặt người ta liệu có bị đánh hay không.
Nhưng mà, lúc Hắc Đầu Ca đối diện với ánh mắt của Đàm Mặc lại nhịn không được sợ run cả người.
Hắc Đầu Ca mặc dù là người kinh doanh nghiêm túc nhưng cũng không phải là người kinh doanh món đồ đàng hoàng, hắn đã tiếp xúc rất nhiều loại người, từ lưu manh đầu đường xó chợ hay là người có chút địa vị nên hắn có một loại bản năng đối với nguy hiể.
Người này trông như là một quý công tử được dạy dỗ giá giáo cực tốt, nhưng chẳng biết tại sao lại khiến hắn có cảm giác nguy hiểm.
Nguy hiểm và rất đáng sợ.
Trước khi hắn kịp phản ứng, Hắc Đầu Ca đã không tự chủ nở một nụ cười, tỏ vẻ thoải mái mà nói: “Tốt thôi, tôi cũng không ép.”
Nói xong hắn cầm rượu lên như không có việc gì rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116915/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.