Nụ hôn Mặc Kỳ Dực vụn vặt rơi, mang theo khao khát chiếm hữu trên da thịt non mềm, bàn tay lướt trên da thịt tựa như điêu luyện đặt nơi phím đàn không ngừng kích thích.
Lộ Tĩnh bất lực, bỗng chốc bản thân không biết nên phải làm gì. Cô muốn cứu cha, nhưng dường như cũng không muốn người đàn ông này phải chịu những gì do kẻ đứng sau tin nhắn nặc danh kia sai khiến.
Hai thứ suy nghĩ cứ thế đối lập phản kháng, như muốn dồn con người chúng ta vào đến đường cùng.
Bỗng chốc trước mặt, hiện lên hình ảnh cha Lộ hiện diện.
Trong khi cha cô thì phải ở nơi nào đó chịu khổ sở, cô lại trải gì đây?
qua thứ chuyện
Một giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống, trên gò má trắng mềm, dần dần lã chã càng lúc càng nhiều. Ngay khi nếm được thứ dư vị đó, Mặc Kỳ Dực ngừng động tác, vừa ngẩng đầu đã đối diện với cô.
Cô khóc, trong lòng cô chứa đựng nhiều thứ như thế, cô vẫn không hề nói với hăn.
Mặc Kỳ Dực bỗng cảm thấy chua xót, trái tim hắn lúc trước đều không ngừng bị kẻ khác ví von như một khối đá, chính hắn cũng không hề phủ nhận, nhưng đến khi gặp cô, hắn mới hiểu cảm giác mà trước đây chưa từng trải qua. Trái tim sắt đá này, cuối cùng cũng phải bị hao mòn.
“Tôi không đủ để em tin tưởng vậy sao?”
Mặc Kỳ Dực hắn, cuối cùng cũng có ngày phải chịu trách nhiệm và hậu quả với những lời nói trước đây của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3616750/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.