Biệt Uyển khi này vẫn sáng đèn như thường lệ, cho dù là thời điểm sáng hay tối, sự xa xỉ nơi đây vẫn không hề thuyên giảm.
Mặc Kỳ Dực nhìn một bàn đầy đồ ăn được dọn ra, lại nhìn cô gái nhỏ. Người đàn ông cứ hễ gắp được đôi chút lại buông đũa, trạng thái kén ăn vô cùng.
Sau cùng lần nữa chỉ tay ra lệnh với Lộ Tĩnh.
“Em nấu cho tôi.”Lộ Tĩnh đối với loại yêu cầu này, hiển nhiên vẫn không dám từ chối. Cô bước vào bếp, tiến hành lấy một loạt loại rau củ ra. Bộ dáng bận rộn này, khiến cho một người như Mặc Kỳ Dực chỉ muốn ngắm mãi không thôi.
Động tác cô gái nhỏ thuần thục, tiến hành thái lát một lượt những loại rau củ quả. Chỉ là tâm trạng hiện giờ hơi lơ đãng, tâm trí nghĩ về cha của mình.
Không biết cha Lộ đã trở về hay chưa?
Trong vô thức, liền không cẩn thận mà đường dao cứa vào tay, máu đỏ thấm nhạt xuống. Ngay khi chưa kịp định thần bàn tay nhỏ liền bị Mặc Kỳ Dực nắm lấy khiến cô ngạc nhiên.
Giọng nói đầy sự lo lắng vang lên.
“Em có đau không?”
Gần như không suy nghĩ, Mặc Kỳ Dực vội vàng tiến hành đưa bàn tay nhỏ đến vòi nước, dùng nước rửa sơ qua vết thương. Lộ Tĩnh ngạc nhiên nhìn gương mặt người đàn ông hoảng loạn, lập tức vội vàng rụt bàn tay nhỏ.
“Tôi không sao thưa ngài.”
Mặc Kỳ Dực nghe từ ngài, trong vô thức liền nhíu mày lộ rõ sự tức giận qua ánh mắt. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3608617/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.