Người đàn ông ngồi trên giường, ép sát cơ thể nhỏ vào người hắn. Cho dù cách một lớp vải từ chiếc váy của cô, nhưng vẫn cảm nhận được một loại nóng rực đến kì lạ như muốn thiêu đốt đối phương.
Đầu lưỡi người đàn ông như có ma lực, dưới từng cái chạm ẩm ướt lên da thịt non mềm càng khiến Lộ Tĩnh không ngừng run rẩy. Cô cũng nhận ra rằng, từ sau những lần cô bị thương, Mặc Kỳ Dực đối với loại chuyện như thế này ở trên giường đều cư xử rất nhẹ nhàng, mà chính bản thân cô, cũng không hề sinh ra sự phản cảm.
Giống như, cơ thể cô đã dần dần đồng ý người đàn ông này.
Đối với những lần Mặc Kỳ Dực vươn tay giúp đỡ hay cứu vớt, Lộ Tĩnh đối với hắn cũng đã không còn sự chán ghét như ban đầu nữa. (1)
Đôi mắt người đàn ông sâu thẳm vẫn giương lên, nhìn vào biểu cảm đỏ ửng đến mê người của cô, hàng lông mi dài khẽ cong cong động đậy, thi thoảng chớp chớp, môi nhỏ ướt át hé mở, hơi thở ngọt ngào phảng phất quyến rũ cực điểm.
Lần nữa, Mặc Kỳ Dực nhượng bộ lên tiếng thương lượng, giọng nói trầm thấp tựa hồ thanh âm vang vọng từ tính của tiếng đàn.
“Chỉ cần làm người phụ nữ của tôi, tôi chắc chắn em muốn gì sẽ có thứ đó. Tiền bạc, danh vọng, địa vị... và cả cha em, mọi thứ đều sẽ đầy đủ!”
Lộ Tĩnh ngạc nhiên nhìn, gương mặt nhỏ né tránh tầm mắt. Điều đó khiến Mặc Kỳ Dực không vui, vì thế người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3608614/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.