Nghe câu nói từ Mặc Kỳ Dực, trên gương mặt nhỏ dần hiện lên sự thất vọng không thể che đậy. Cô có thể mong đợi được gì từ người đàn ông này chứ?
Mặc Kỳ Dực hiển nhiên cũng thấy được điều đó.
Người đàn ông cuối cùng buông lỏng chút sự tự cao, di chuyển lại gần lên tiếng thương lượng, vươn tay ôm chặt cô, lực tay khi này vẫn rắn chắc như gọng kiềm, khiến cô không thể thoát khỏi.
"Tôi có thể cho em về thăm ông ấy, nhưng đêm nay phải ở cùng với tôi."
Lộ Tĩnh nghi hoặc ngẩng đầu.
Ít ra cô nhận thấy Mặc Kỳ Dực tốt hơn một chút, bắt đầu cho cô sự lựa chọn.
Người đàn ông ôm cô, ôm rất chặt, gương mặt vùi đầu vào mái tóc dài, tham lam ngửi lấy mùi hương ngọt ngào chỉ riêng cô có. Để rồi, lần nữa lên tiếng nghĩ ngợi.
"Thật ra nếu em muốn trở về ở cùng cha em thì có một cách."
Lộ Tĩnh nghe vậy vội ngẩng đầu, nhưng câu nói sau đó của Mặc Kỳ Dực làm cô nghĩ cũng không muốn nghĩ tiếp.
"Đem tôi về cùng."
"Đem ngài về với thân phận gì?"
"Bạn trai em."
Mặc Kỳ Dực cứ thế không xấu hổ mà lên tiếng, khiến cho ngay cả trợ lý Quang đang lái xe cũng hơi mất tập trung mà dỏng tai muốn lắng nghe cuộc trò chuyện.
"Tôi sẽ không chê khu nhà trọ nghèo nàn đó của em, miễn là được ngủ với em!"
Cách này, cho dù xét về phương diện nào đi chăng nữa cũng đều không khả thi. Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3608606/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.