Chương trước
Chương sau
Vừa trông thấy sự hiện diện của Mặc Kỳ Dực, Hạ Tử Uyên chẩng còn giữ lấytiết tháo. Cứ thế liền nhào đến nåm lấy bàn tay, hòng muốn đem toàn bộ câuchuyện ban nāy để kể đến. Nhưng người đàn ông không hể để tâm, chỉ đithẳng đến hướng Lộ Tĩnh đang đứng lặng. Bộ dạng cô vẫn an tnh, giống như thể mọi chuyện trước mặt một chút cũng đều không quan tâm đến mình.

Nhận thấy người đàn ông không chú trọng đến mình, Hạ Tử Uyên trong lòng càng bất an, lập tức lên tiếng, giọng nói ngọt ngào vô cùng.

“Mặc thiếu, em phục vụ anh nhé?”

Hiện giờ, Hạ Tử Uyên mặc chiếc váy ngủ rất mỏng manh, hầu như đều dễ dàng khơi gợi ham muốn với kẻ đối diện. Trái lại Lộ Tĩnh thì mặc cả chiếc váy dài đến chân che đậy rất kín kẽ, xinh đẹp thì có nhưng rõ ràng cũng không phải mục tiêu cần thiết.

Câu nói Hạ Tử Uyên không hề nhận được câu trả lời, càng khiến cô ả vội vàng di chuyển lại. Muốn tách lấy hai người ra.

“Ngài Mặc, nữ nhân này bên cạnh ngài cũng chỉ vì tiền. Thậm chí ban nãy, còn yêu cầu nếu em cho cô ta năm tỷ thì cô ta sẽ rời đi. Giữ lại cô ta bên cạnh, một chút cũng không có lợi với ngài.

Nghe đến đây, tầm mắt người đàn ông đảo nhìn cô gái nhỏ đứng bên cạnh. Cả hai đều biết rõ, con số năm tỷ này là đến từ đâu.

“Ồ, cho năm tỷ sẽ rời đi?”

Người đàn ông nhướng mày, chỉ có Lộ Tĩnh vẫn đứng lặng, thoáng thấy bàn tay nhỏ còn đang nắm chặt.

Hạ Tử Uyên trông thấy ánh mắt của Mặc Kỳ Dực, cho rằng người đàn ông vốn đang tức giận, những tưởng đã thành công liền lên tiếng tiếp.

“Cô ta còn bảo, nếu giúp cô ta rời khỏi, liền sẽ cảm ơn em. Loại người không trung thành với ngài mà còn vì tiền như thế, không cần giữ làm gì”

Mặc Kỳ Dực ghét nhất kẻ không trung thành, đối với người như thế, hình phạt vốn không hề nhỏ gì, ra tay cũng chưa bao giờ nương.

Nghe đến câu này, tròng mắt người đàn ông trở nên đen nhánh. Cảm xúc cũng chẳng hay chứa đựng gì, bỗng chốc bế phốc Lộ Tĩnh lên, khiến cô không kịp thích nghi đã nằm gọn trong vòng tay, nắm tay cô vẫn cứ siết chặt không hề buông.



Mặc Kỳ Dực nhìn chằm chằm vào đôi mắt nhỏ đầy sự đề phòng với hắn, kiêu ngạo lên tiếng, khóe môi khẽ kéo cao.

“Đúng vậy, những kẻ không trung thành đối với tôi cần phải dạy dỗ.”

Cứ thế rời đi, để lại một mình Hạ Tử Uyên ngơ ngác ở lại. Đến chính bản thân cô ta không biết được rằng bản thân đã thành công hay không. Bởi mục đích là muốn Lộ Tĩnh mau chóng rời khỏi đây.

Lần này, Mặc Kỳ Dực không trở về phòng, cứ thế đem Lộ Tĩnh đến một căn phòng khác. Vừa buông xuống, lập tức cô gái nhỏ vội vàng đề phòng đứng cách xa.

“Mặc thiếu, tôi cũng vừa khỏi bệnh. Thời điểm này phục vụ ngài không được, bác sĩ đã nói qua.”

Quả thật sau khi rời bệnh viện, đã có một bảng báo cáo được gửi đến từ bác sĩ. Thậm chí còn cố tình nhắc đến vấn đề nhạy cảm như thế này.

Mặc Kỳ Dực không nói gì, trực tiếp ép sát lồng ngực rắn chắc vào thân thể mỏng manh, cơ thể áp bức khiến cô không dám phản kháng. Chỉ sợ nửa chừng người đàn ông lại nổi cơn.

Trong lúc còn ngơ ngác, đối diện đã thấy một chiếc tủ bằng sắt tương đối lớn. Chỉ với một nút nhấn, toàn bộ đã được mở ra. Bên trong chiếc tủ, hàng loạt

những chiếc điện thoại đất tiền và đời mới, những thứ mà Lộ Tĩnh trước giờ chỉ có thể thấy thông qua những đoạn quảng cáo xa xỉ.Cô gái nhỏ không hiểu.

“Ngài.”

Mặc Kỳ Dực lên tiếng, trả lời thay những gì cô gái nhỏ đang suy nghĩ.

“Điện thoại chẳng phải bị hư rồi sao? Chọn lấy toàn bộ những thứ này, tất cả đều phải lưu số tôi. Sau này chỉ cần tôi gọi điện, em nhất định phải hiện diện trước mặt tôi ngay lập tức.”

Sau đợt ném phản công với những tên vệ sĩ của tên giám đốc họ Trần kia, quả thật chiếc điện thoại của cô đã nát tan tành không còn hình dạng.

“Không cần, tôi có thể tự mua”



Cô không muốn tiếp tục mắc nợ người đàn ông này.

Cô gái nhỏ xoay người, muốn tách khỏi sự tiếp xúc. Nhưng rất nhanh Mặc Kỳ Dực đã cản lại. Người đàn ông không hiểu, chẳng phải nữ nhân đều thích những thứ này hay sao, trái lại Lộ Tĩnh không hề thích, còn tránh né đến mức đó.

Hay là do đến từ đồ vật hắn mua?

Nghĩ đến đó, người đàn ông trực tiếp đẩy Lộ Tĩnh đến trước mặt toàn bộ chiếc điện thoại. Lần nữa lên tiếng ép buộc, giọng nói cứng rắn không hề cho đối phương sự phản kháng.

“Chọn lấy một cái, đừng khiến tôi mất kiên nhẫn!”

Nghe đe dọa, lần này cũng chẳng thể khước từ. Lộ Tĩnh chỉ còn cách tùy tiện vớ lấy một chiếc.Nhưng hầu như toàn bộ, đều là hàng mới nhất. Cho dù có là tùy tiện chọn bừa, cũng mang chất lượng cao và độc quyền.

Vừa chọn được, Mặc Kỳ Dực cầm lấy, cứ thế ngang nhiên lưu số hắn vào.

“Sau này, chỉ được xài duy nhất chiếc điện thoại này.” Hắn bá đạo lên tiếng.

Vừa nhận được điện thoại, Lộ Tĩnh vội vàng ngước nhìn con số được lưu trên đó. Chỉ độc một số điện thoại của người đàn ông, như thể chỉ duy hắn ngự trị.

Gương mặt Mặc Kỳ Dực còn thoáng qua vẻ hài lòng. Xong lại ngước nhìn xuống Lộ Tĩnh, biểu cảm trên gương mặt rõ ràng đang không hài lòng với hành động của hắn.

Rõ ràng trước kia, những nữ nhân bên cạnh, chỉ cần hắn vung tiền đều thích thú nhận lấy. Thậm chí không ngần ngại lấy lòng để đạt được điều họ muốn.

Còn Lộ Tĩnh, lại một dáng vẻ khác. Không hề lấy lòng như hắn nghĩ, cũng không hề thoải mái. Chẳng có thứ gì đến từ hắn, có thể khiến cô vui vẻ.

Mặc Kỳ Dực thoáng thấy bực bội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.