Phía bên ngoài, dàn vệ sĩ nghe tiếng động mạnh liền gõ cửa vài tiếng thăm dò. Bọn chúng đứng bên ngoài canh gác dần tản đi, cũng mang theo tâm ý bảo vệ chủ nhân chính mình.
"Giám đốc, ngài có sao không?"
"Ổn, không sao."
Giám đốc Trần ngồi trên giường, gương mặt già nua giờ phút này đang nhăn nh nhìn về quần áo Lộ Tĩnh bị lộn xộn ngã trên nền sàn, sâu thẳm ánh mắt còn dâng lên sự hứng thú khi thấy cô gái nhỏ làm đồ đi thứ nến thơm mang tính mê dược kia do tự tay lão sắp xếp và chuẩn bị.
Xem ra Lộ Tĩnh không ngu ngốc đến độ không nhận thức được gì, sự phản kháng càng khiến lão dâng lên dã tính ham muốn muốn chinh phục cho bằng được. Quả thật qua bao nhiêu năm để nữ nhân nhu thuận dưới thân, khó khăn lắm mới gặp một kẻ ngoan cố như thế này. Chỉ có điều, chinh phục thật sự khó.
Lão già cười khan hai tiếng, liền dời tầm muốn di chuyển xuống dưới. Bước chân nặng trịch chạm nền sàn, thích thú đánh giá cơ thể nhỏ nhắn của Lộ Tĩnh, nhận thấy bên đầu cô còn vương máu lại dâng lên tính kích thích, lão lên tiếng xuýt xoa an ủi thay.
"Đáng thương thật, có lẽ em đau lắm."
Trong lúc chưa định thần muốn tiến lại gần, ánh mắt nhỏ của Lộ Tĩnh đã thừa thời cơ nắm chặt lấy đèn ngủ thủy tinh trên giường, dứt khoát ném mạnh về hướng lão già đang tiến đến. Đèn thủy tinh kích cỡ không phải nhỏ lại nặng, vì thế cú va chạm này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3608555/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.