Ngay khi hoàn thành cảnh quay, trời đã vào xế chiều. Tóc mái trước mặt buông lỏng, thoáng qua ướt đẫm, cô gái nhỏ nhận ra tình hình bản thân không ổn thì vội vàng ghé tiệm thuốc mua thuốc hạ sốt. Xong xuôi liền di chuyển về phòng trọ.
Cả đầu nặng trĩu, hơi thở cũng dồn dập đến mức khó khăn. Có lẽ vì hôm nay Lộ Tĩnh cố chấp làm việc dù biết bản thân không ổn. Kết quả còn tự hành hạ chính mình thành một bộ dạng thảm hại như thế này.
Cô gái nhỏ vội vàng cho viên thuốc hạ sốt vào miệng, ngay khi uống thuốc xong liền trở mình vào chăn mà nghỉ ngơi. Hơi thở nóng rực, cô còn cảm tưởng bản thân buông lỏng cũng có thể liền không tồn tại nữa.
Lộ Tĩnh chìm vào giấc ngủ, điện thoại liên tục chớp sáng, tiếng nhạc chuông liền vang lên như thôi thúc.
Bụng dưới đau đớn quặn lên, khi mà Lộ Tĩnh cho rằng cô có thể dựa vào thuốc để đi ngủ. Nhưng rõ ràng bản thân thật sự đã lầm, bàn tay cô gái nhỏ vươn lên cầm lấy điện thoại. Cô không nhìn số, chỉ quen thuộc nhấn nghe rồi đưa lên ngang tai. Kết quả liền vọng lên giọng nói trầm thấp quen thuộc của người đàn ông, thoáng qua còn nhận thấy sự khó chịu.
"Tại sao đêm qua tôi gọi lại không bắt máy?"
Lộ Tĩnh nghe giọng nói, cảm giác như vực tỉnh dậy giữa cơn mê. Cô khó khăn mở mắt nhìn vào dãy số, trong một chốc liền nảy ra suy nghĩ khác khẽ vươn tay nhìn về phím tắt. Nhưng rồi cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3608544/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.