Người hầu trong biệt thự thời điểm này đã nghỉ ngơi, dường như chẳng còn mấy ai. Người canh gác bên ngoài cũng tới thời điểm đổi ca trực. Chốc lát lại luân phiên thay người.
Khu biệt thự rộng lớn, cửa ra vào cũng nhiều hướng. Bảo mật nghiêm ngặt vô cùng, chẳng có kẻ nào lớn gan mà xông vào. Huống hồ chi vệ sĩ từ Mặc Kỳ Dực đào tạo, cũng thuộc dạng tinh nhuệ khiến đối thủ của người đàn ông không khỏi e ngại.
Chiếc xe sang trọng dừng phía trong khuôn viên biệt thự, trợ lý Quang cẩn trọng mở cửa.
Ngồi trên đùi Mặc Kỳ Dực một thời gian dài, khoảnh khắc bước xuống rời khỏi thì chân của Lộ Tĩnh cảm nhận hơi tê mỏi. Từng bước một theo sau người đàn ông lên phòng. Khuôn viên biệt thự vắng lặng, ánh đèn vẫn rọi sáng nhưng lại tạo thứ cảm giác âm u. Gió về đêm thổi từng đợt đến mức lạnh toát.
Phía bên trong phòng vẫn như cũ, không có gì quá mới mẻ.
Ngay đến khi vừa bước vào, bóng dáng cao lớn của Mặc Kỳ Dực tức khắc vươn tay đóng cửa. Thân hình nhỏ liền bất lực bị người đàn ông đè ngược dựa vào khung cửa, cảm nhận nụ hôn vũ bão như muốn điên cuồng cắn xé lấy nơi đôi môi anh đào nhỏ nhắn tỏa hương thơm kia. Chỉ khiến người đàn ông hận không thể dày vò lấy, như cũng muốn trừng phạt về hành động bạo gan ban nãy.
“Đau… ngài từ từ…”
Lộ Tĩnh bất giác phản kháng, giọng nói yếu ớt như thứ mê dược rót vào tai Mặc Kỳ Dực, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3600545/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.