Ngay khi rời đi, Lộ Tĩnh không lâu sau liền lập tức trở về bệnh viện.
Bóng dáng nhỏ bất lực bao trùm. Nhưng nhìn thấy ông, mọi sự lo lắng ban chiều dần tiêu tan.
Trời càng về khuya.
Trong phòng bệnh của cha Lộ, tiếng nước và dịch truyền tích tắc vang vọng khắp cả căn phòng, phảng phất theo sự lo lắng của cô gái nhỏ được phác hoạ.
Lộ Tĩnh ngồi trên ghế, nhìn cha mình yên tĩnh chìm vào giấc ngủ đêm. Bàn tay cô nắm lấy bàn tay già nua của ông, mí mắt nặng trĩu, mệt mỏi gục đầu dựa lên giường. Luyến tiếc không muốn rời đi, trong mắt cô bây giờ ở gần ông mới là sự yên bình.
Cứ như thế, vô thức chìm vào giấc ngủ.
Chỉ là không lâu sau khi chìm vào giấc ngủ, cô gái nhỏ cảm nhận một bàn tay lạnh lẽo chạm vào gò má, không ngừng mân mê khiến gương mặt phản kháng mà trở nên nhăn nhó khó chịu.
Ngay chính phòng bệnh, Mặc Kỳ Dực đứng lặng nhìn Lộ Tĩnh mệt mỏi ngủ gục trên ghế. Người đàn ông đi vào phía trong phòng bệnh, cũng chăng ai dám cản lại. Phòng bệnh nơi đây tối tăm, bóng người đàn ông cao lớn phủ phục xuống nền sàn.
Hắn lặng nhìn gương mặt nhỏ yên tĩnh ngủ, nhất thời không muốn đánh thức, nhưng hiện tại người đàn ông hiện diện ở đây cũng không hề có ý định buông tha cho cô. Mặc Kỳ Dực cúi thấp người nhìn, nghĩ về bộ dạng trốn tránh ban sáng, hắn lại càng tự rước thêm sự bực tức vào người.
Lộ Tĩnh chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3600532/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.