Lộ Tĩnh nằm dưới thân, đối diện là ánh mắt âm u thâm thúy chẳng thể rõ suy nghĩ, nụ cười của người đàn ông vang vọng, khiến sự phòng bị dâng lên trong lòng cô gái nhỏ cứ thế dần dần lớn.
Bên ngoài trời đêm âm u, bầu trời trông yên tĩnh chẳng hề có lấy ánh sao. Duy ánh trăng vẫn treo vằng vặc khuất sau những đám mây, ánh sáng yếu ớt tĩnh mịch. Như thể tâm tư bất an của cô hiện giờ.
Người đàn ông thu trọn biểu cảm, vươn bàn tay thô ráp vuốt ve nơi gò má. Đôi mắt tà mị nhìn xuống gương mặt nhỏ nhắn, cô vẫn cứ dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn, nhưng tâm tư hiển thị rõ ràng rất chán ghét việc hắn đụng chạm vào.
Nhớ lại việc khi vô tình gặp lại Lộ Tĩnh ở trong khu phòng, nếu không có hắn đưa tay cứu vớt. Có lẽ thật sự cô sẽ nằm dưới thân lão giám đốc Trần kia. Nghĩ đến đây, chẳng hiểu vì sao một thứ cảm xúc khó chịu dần hình thành, cứ thế len lỏi trong lòng hắn như muốn bùng lên. Thế là, động tác người đàn ông vô thức mạnh bạo, tựa hồ muốn khảm hắn vào, để cô nhớ rõ hiện tại người cùng cô là hắn.
Trước kia Mặc Kỳ Dực cũng chẳng mấy quan tâm sự sạch sẽ của một nữ nhân. Thứ người đàn ông cần là một kẻ có kinh nghiệm, bởi vốn hắn chẳng có sự kiên nhẫn để dỗ dành bất cứ ai dưới thân hắn.
Chung quy những nữ nhân khi hiện diện trước mắt hắn, đều mang hết thứ vốn liếng bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3600526/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.