Sau trận chiến kịch liệt buổi sáng, Lê Tử Trung vẫn là mang bữa sáng đến tận phòng cho cô, bồi cô ăn sáng. Theo yêu cầu của cô, không thể thiếu sữa bò. Bữa sáng là hoành thánh cô thích.
"Ngon không?" Lê Tử Trung kiên nhẫn đút từng miếng cho cô
"Ngon" Cô vừa ý gật gật: "Anh không ăn sáng sao?"
"Vừa thức dậy anh đã ăn rồi" Anh thở dài: "Nhưng mà ăn chưa no"
Khương Hà Nhi phẫn uất nhìn anh, cứ có cơ hội là anh lại trêu cô.
Sau khi ăn sáng và uống xong sữa, cô liền đánh một giấc, còn dặn dò anh không được gọi cô dậy. Anh vậy mà cực kì nghe lời, không làm phiền cô.
Lê Tử Trung nhìn Khương Hà Nhi đang chuyên tâm ngủ trên chiếc giường mềm mại. Chỉ có lúc ngủ cô mới tỏ ra yên bình như vậy. Hàng mi cong cong, đôi mắt khép lại, hơi thở đều đều. Anh muốn nhìn cô mãi như vậy, không nhịn được, trong lúc cô ngủ lén hôn lên môi cô.
Lê Tử Trung rời khỏi phòng ngủ, anh đến thư phòng xử lí chút việc. Nhìn ra ngoài cửa kính lớn trong suốt, bên ngoài là vườn hoa nở rộ. Trong một năm qua anh phát hiện cô vẫn hay ngồi trong thư phòng, ánh mắt vừa si mê vừa mong ước nhìn ra ngoài. Chỉ sợ nếu cửa kính không tốt, cô đã sớm đập vỡ kính rồi chạy ra.
Căn biệt thự này của anh được xem như là nhà an toàn. Tất cả cửa sổ đều được che lại bằng lớp kính chất lượng, súng đạn không xuyên qua nổi. Người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-h/2865540/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.