Đến một đường quốc lộ hẻo lánh, chiếc xe dừng lại. Anh chàng lái xe lên tiếng:
"Đại ca, theo dặn dò của anh đã sắp xếp tốt. Anh em của chúng ta đều đã chờ sẵn hành động"
Quách Phong vuốt tóc, hắn nhoẻn cười hài lòng:
"Cực khổ cho mọi người rồi"
"Vì đại ca hi sinh cũng đáng!" Câu trước hùng hổ nhưng câu sau lại nhỏ hơn: "Cái đó...Lê phu nhân..."
Quách Phong lén nhìn Khương Hà Nhi, thấy cô đang bất lực chờ kết quả. Hắn khẽ kéo ra nụ cười:
"Lát nữa tôi dẫn cô ta xuống xe"
"Vâng"
Khương Hà Nhi ở bên cạnh nhìn một màn này liền nghĩ ngợi đủ thứ. Nghe giọng Quách Phong, hắn cũng quan tâm đàn em, không giống Lê Tử Trung, cấp dưới với anh hoàn toàn như chủ nô và nô lệ. Quách Phong tâm tính cũng không tồi!
Nơi này vắng vẻ, thuận lợi để hắn qua khỏi tai mắt của Lê Tử Trung. Quách Phong nói để cô xuống xe, là muốn thả cô?
Ông trời ơi, thì ra anh ta là người tốt! Còn mang cô cách xa Lê Tử Trung mới thả, trong lòng cô không khỏi mong chờ!
Ai ngờ giây tiếp theo Quách Phong quay sang, đem sợi dây thừng đã chuẩn bị từ trước trói hai tay cô lại:
"Cô tâm cơ như vậy, ai mà biết có phải là cái bẫy không?" Quách Phong không biểu cảm, trói xong kéo Hà Nhi xuống xe. Cô bất lực đi theo.
Thì ra là cô nghĩ nhiều rồi...
Đàn ông thối! Nói để cô xuống xe là lừa người!
Quách Phong nghĩ Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-h/2865457/chuong-55.html