Khương Hà Nhi nằm cả ngày trong phòng. Đồng hồ chỉ 8 giờ tối. Cô xoa xoa cái bụng nhỏ đang không ngừng biểu tình muốn ăn cơm. Đến giờ này dì Chu không mang đồ ăn lên cho cô, xác định là tên họ Quách đó muốn bỏ đói cô rồi.
Khương Hà Nhi quyết định đến bếp xem thử, cô không nên để cái bụng của mình thiệt thòi, đúng không?
Nghĩ là làm, cô ăn mặc kín đáo một chút, đi xuống dưới. Khương Hà Nhi đi rón rén nhìn trước nhìn sau, hoàn toàn giống một kẻ trộm. Nếu bây giờ bắt gặp họ Quách kia thì mất mặt lắm.
Cô thở phào, biệt thự hôm nay không một bóng người. Cô thẳng tiến đến bếp nhưng lại bị dụ dỗ vào phòng ăn vì mùi thơm nức mũi.
Một bàn ăn đầy những món ngon thịnh soạn, đúng là thứ cô đang muốn. Món nào món đó nhìn cực đẹp mắt, Khương Hà Nhi không chờ được muốn ăn ngay. Nhưng sao giờ này còn chưa dọn bàn? Nơi này vốn không có khách đến, chắc không phải là dành cho ai khác.
Chắc chắn là thím Chu thương cô, nên để lại đây. Nếu mang đồ ăn lên phòng sẽ không thể mang hết những món ngon lên. Vào lúc này cô gái nhỏ thấy thím Chu thật tốt!
Nhưng thật ra đều là Quách Phong sắp xếp.
Khương Hà Nhi được một bữa no nê, xoa xoa cái bụng nhỏ tròn trịa. Cô bắt đầu dọn dẹp bàn ăn. Ở đây một tháng, cô cảm thấy bản thân là ăn nhờ ở đậu nên vẫn hay làm việc nhà chăm chỉ, dù bọn họ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-h/2865442/chuong-65.html