Edit: Chanh
Beta: Dii
________________________________________________
23
Lúc Cố Triêu Sính tới đưa quần áo mới cho Cố Trầm Bạch, Đồ Ngôn mới đồng ý rời giường, ngồi bên giường chờ Cố Trầm Bạch giúp cậu lấy dép bông.
Sau khi ly hôn, sinh hoạt của Đồ Ngôn chẳng điều độ chút nào, trong nhà cũng không dọn dẹp, trong tủ giày chỉ toàn giày dép đi vào mùa hè.
Cố Trầm Bạch không nhìn nổi, bảo cậu ngồi yên, tự mình xoay người vào phòng cất đồ tìm dép bông cho cậu, đặt bên chân Đồ Ngôn, còn đưa cậu đôi tất len cao cổ.
Nếu là trước kia, chắc chắn Đồ Ngôn đã bệ vệ nằm xuống, gác chân lên đùi Cố Trầm Bạch để anh xỏ vào cho mình, bây giờ cậu nào dám làm thế, im lặng nhận tất rồi ngoan ngoãn đi vào chân. Đi xong tất còn ai oán ngẩng đầu liếc Cố Trầm Bạch, Cố Trầm Bạch ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ nói: “Xuống rửa mặt, đợi lát nữa ăn cơm.”
Cố Triêu Sính dựa theo địa chỉ Cố Trầm Bạch gửi, tìm tới nhà Đồ Ngôn, ấn chuông hai lần mà không thấy ai đáp.
Đang chuẩn bị gọi điện thì cửa bất chợt mở ra, Đồ Ngôn đứng bên trong, mắt mũi đều đỏ bừng giống hệt như chú thỏ. Cậu thấy người đến là Cố Triêu Sính thì vội cúi đầu, không chào hỏi, đến cái vẻ giương cung bạt kiếm trước kia cũng chẳng thấy đâu, chỉ thoáng bất mãn quay lưng, đi về ngồi bên bàn ăn ngẩn người.
Cố Trầm Bạch bước ra từ trong bếp: “Anh đến rồi à, cùng ăn cơm đi.”
Cố Triêu Sính xua tay: “Khỏi, tối nay còn phải xã giao.”
Anh đặt túi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-giu-co-thoi-han/224955/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.