Edit: Chanh
Beta: Dii
________________________________________________
42
Đồ Ngôn đột nhiên nhận ra, đối với cậu mà nói, ly hôn không phải kết thúc, mà là một khởi đầu mới.
Lần đầu tiên cậu trải lòng, lần đầu tiên cậu yếu đuối… tất cả đều xảy ra sau khi ly hôn. Nghe thì có phần vô lý, nhưng bởi vì Cố Trầm Bạch, mọi điều lại trở thành đương nhiên.
Đồ Ngôn dính sát lấy Cố Trầm Bạch, Cố Trầm Bạch cũng ôm chặt cậu, hai người đều im lặng không lên tiếng, có thứ gì đó tựa như dây leo âm thầm sinh trưởng quấn quanh rồi buộc chặt lấy bọn họ, bốn bề vắng lặng, dường như giữa vũ trụ mênh mông chỉ còn lại hai người trao nhau cái ôm.
“Thỏ con, em đang sợ điều gì?”
Lông mi Đồ Ngôn run rẩy, xoắn xuýt một hồi lại cắn môi.
“Anh ấy nói gì khiến em buồn như vậy? Em kể cho anh nghe được chứ?”
Đồ Ngôn đỏ mắt nhìn sang Cố Trầm Bạch, tự đấu tranh chốc lát cuối cùng đành từ bỏ, lẩm bẩm nói: “Anh ấy nói ba mẹ anh sẽ không chấp nhận em.”
Cố Trầm Bạch còn chưa kịp mở lời, Đồ Ngôn lại nói: “Người nhà anh đều không thích em, em cũng không thể khiến họ thích em được, từ nhỏ em đã không biết lấy lòng người lớn, có lẽ em hoàn toàn không hợp với chuyện kết hôn, cũng không hợp làm vợ anh, chúng ta đã sai từ bước khởi đầu rồi.”
“Sai chỗ nào?”
“Vốn dĩ anh không cần phải khổ cực như vậy, nếu anh kết hôn với một omega vừa dịu dàng vừa săn sóc, thì đã không phải khó xử cả hai bên thế này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-giu-co-thoi-han/1077085/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.