“Gọi tên húy của hoàng tử là không phải phép đâu”
“Công chúa thì được à?”
Bạch Tĩnh Hương nghiêm mặt lại, tên này vẫn chưa nhận thức được khác biệt nam nữ của thời đại.
“Nam nữ thụ thụ bất thân. Ngươi bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn không chịu hiểu thế hả?”
Nàng không buồn giải thích thêm, cái vẻ mặt ù ù cạc cạc vừa nhìn đã biết là ngốc tử khiến nàng bực bội. Nguyệt Cát đành giải thích một chút.
“Hương Hương vừa mới hòa ly mà gọi tên húy của nam nhân khác thì không hay đâu, thế lực thù địch chắc chắn nắm bắt cơ hội tung tin xấu nhằm bôi nhọ Bạch gia”
“Sao phải rắc rối quá vậy? Không để ai biết là được mà”
Nguyệt Cát nhún vai.
“Ngộ nhỡ bị ai nghe thấy thì sao? Chưa kể lúc trước hai người có tin đồn không trong sạch, huynh muốn hủy hại thanh danh của Hương Hương à”
Nam Kì An gãi gãi đầu, hắn vừa nhận ra điều hắn đòi hỏi có hơi lỗ mãng. Hắn hít hơi sâu xin lỗi nàng. Nàng bắt đầu lo lắng cho hắn thay thái hậu, hắn quá đơn thuần, cái gì cũng không hiểu đặc biệt là mấy thứ đối nhân xử thế.
“Từ ngày mai ngươi tới học chung với A Cát đi. Dù gì ngươi cũng không đến Quốc Tử Giám”
Tất nhiên là hắn gật đầu đồng ý ngay. So với Quốc Tử Giám khô khan, cứng nhắc thì ở một chỗ với nàng vẫn vui hơn, còn có thể đáng trống lảng dễ dàng.
Xe ngựa dừng lại, đã tới Quốc Tử Giám. Lúc trước nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat/3596735/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.