Đêm hôm đó, ở biệt viện phía Tây trong phủ Tướng quân. Cơ Đình Quân an ủi tình nhân nhỏ mềm mại đang khóc nức nở trong lòng. Cảnh tượng vô cùng cảm động. Họ thầm trách Bạch Tĩnh Hương quá tàn nhẫn với tình yêu của họ.
Còn phía Đông, cách xa biệt viện phía Tây nhất là Bách Hoa viện của Bạch Tĩnh Hương. Nàng ngồi bên mép giường vừa chải tóc vừa ngân nga hát. Trên người nàng chỉ có một lớp y phục hờ hững. Bờ vai nhỏ nhắn trắng ngần để lộ ra với xương quai xanh nhô lên hút mắt. Thật mê người! Nam nhân trốn trong góc tối kia nhịn không nổi liền bước tới ôm chầm lấy nàng. Tham lam hít lấy hương thơm trên hõm cổ, mùi hương nhẹ nhàng thâm nhập vào khoang mũi hắn, lòng hắn yên bình lạ kì. Hắn còn không quên hôn lên bờ vai nhỏ, để lại dấu vết ám muội.
"Nàng đây là đang câu dẫn ta"
"Là do chàng thiếu kiên nhẫn"
Nàng cưng chiều hôn má nam nhân kia. Nàng cười quỷ dị bắt chéo chân, đôi chân thon dài trắng nõn lộ ra. Quả thật là yêu nghiệt!
Nam nhân nâng cằm nàng, hôn lên đôi môi hắn hằng nhung nhớ, điên cuồng lấy đi mật ngọt của nàng. Hắn ôm nàng nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường tiếp tục hôn lấy hôn để. Bàn tay hắn vuốt ve khắp cơ thể mảnh mai của nàng.
"Khi nào nàng mới chịu hưu hắn ta? Nàng mê người như vậy ta chờ không nổi nữa"
"Suỵt. Nhanh thôi. Tắt đèn đã nào"
Nam nhân tặc lưỡi không nỡ rời mỹ nhân trong tay. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat/3596712/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.