Cung Hạ thấy TiểuTiểu vẫn đứng ngây người, liền vỗ vỗ vào chỗ ngồi đối diện nói “ Ngồi đi “ Giọng nói vô cùng tự nhiên, tựa như căn phòng này vốn là của cậu.
“ Chị nhỏ, chị biết chơi cờ nhảy mà đúng không?” Dứt lời đôi mắt to đencòn chớp chớp thật tội nghiệp. Ninh Tiểu Tiểu sao nỡ mở miệng từ chốiđành gật gật đầu.
Cung Hạ lập tức tươi cười rạng rỡ, còn ngây ngô nói “ Tốt quá, mỗi lần tôi tìm anh hai chơi cờ, anh ấy đều mắng tôi trẻ con, về sau mỗi lần muốn chơi cờ tôi tìm chị được không?”
Nhìnkhuôn mặt đáng yêu của Cung Hạ, Tiểu Tiểu cảm giác dù cậu có đưa ra yêucầu gì ai cũng sẽ không đành lòng cự tuyệt, bất quá cô có chút đồng tình với Cung Đông, trò cờ nhảy này thật trẻ con. Hai người chơi cờ hồi lâu, Tiểu Tiểu phát hiện Cung Hạ đặc biệt thông minh, cậu đi một bước tínhnăm bước, đem cục diện cô bày sẵn đánh cho tan tác. Tiểu Tiểu ngồi thẳng dậy, vắt cạn trí óc, bày mưu tính kế đối phó, trò chơi phút chốc trởnên kịch tính. Có điều thế trận luôn nghiêng về phía Cung Hạ, mặc choTiểu Tiểu vận dụng từng tế bào não, nghĩ tới đầu ong ong nhức nhối, cảngười đầy mồ hôi, Cung Hạ cũng không thúc giục cô, nhàn nhã chờ cô suytính, với cá tính trẻ con, rất nhanh Tiểu Tiểu đem chuyện Cung Chínhđang đợi mình vứt đi nơi nào.
Hai người chơi tới ván thứ hai, cửa phòng bật mở, Cung Chính bước vào, nhìn tới tình cảnh trong phòng, anhthoáng sửng sốt. Tiểu Tiểu thấy Cung Chính đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat-tieu-bach-tho/37954/chuong-18-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.