Một tháng sau
Cung Hạ cầm lấy tay nhỏ bé của cháu trai thưởng thức, quay đầu nói với Cung Đông: "Anh, anh xem, cầm thật thích nha."
Cung Đông lườm liếc mắt một cái: "Tiểu Quỷ, đừng đánh thức nó dậy."
Lý Dục cũng đi lại trêu đùa, đứa bé vừa đủ tháng, thịt mềm yếu, làm cho người ta yêu thích không muốn buông tay.
"Nghiên anh thật giỏi a, kế tiếp để Tiểu Tiểu sinh con trai cho tôi."
Trên giường gò má Ninh Tiểu Tiểu đỏ lên, cô vừa làm đủ tháng, dưỡng trắng trắng non mềm, người cũng đầy đặn một ít, cô muốn ra ngoài đi đi lại lại, mấy người kia cũng không cho, muốn cho cô lại dưỡng thêm vài ngày.
Cô thỏa mãn nhìn con ngủ say, còn tuổi nhỏ đã cảm nhận được một loại gọi là hạnh phúc.
Trương Nghiên nghe Lý Dục nói chỉ cười cười, nhìn vợ cùng đứa nhỏ, anh rất thỏa mãn. Ở một bên Công Tử Lạc lại nói: "Tiểu tử, tuổi còn nhỏ, khẩu khí lại không nhỏ, cậu của ngươi còn ở bên kia nhìn đấy, đừng chọc đến anh ta."
"Cậu cũng không quan trọng, muốn một đứa con, phải có bản lĩnh." Lý Dục nói.
Công Tử Lạc điều chỉnh máy quay, quay rõ tiểu Tông đang ngủ say, để xa mấy người đàn ông đang tỉnh ủy xa xôi đỡ nhớ.
"Hừ." Cung Hạ có chút mất hứng, "Chị nhỏ có thể sinh con cho các ngươi, nhưng mà không thể cho cho tôi."
Lý Dục nhìn cậu một cái: "Cậu có thể gọi chị nhỏ, tôi thì không thể đâu."
Một câu nói chọc cười mọi người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat-tieu-bach-tho/1971152/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.