Nghe được tiếng kêucủa Tiểu Tiểu, Cổ Di và Cung Hạ vội vàng chạy tới, ba người hợp sức nâng Cung Đông đang hôn mê trở về phòng. Cổ Di sờ lên trán Cung Đông thấynóng như lửa liền ba chân bốn cẳng chạy đi gọi điện thoại cho bác sĩ.
Bác sĩ Lý sau khi thăm khám cho Cung Đông, tỏ ý trách cứ “ Làm sao lại đểsốt đến tình trạng này, kém chút nữa là chuyển qua viêm phổi “
Cổ Di thở dài “ Đứa nhỏ này có chuyện gì cũng một mình chịu đựng “
Tiểu Tiểu giật mình nhìn về phía Cung Đông, khuôn mặt tái nhợt cả người suyyếu nằm yên trên giường, đâu còn vẻ lạnh lùng, cự tuyệt người tới gầnnhư thường ngày.
Một lát sau, Cung Đông chậm rãi mở mắt, Cổ Di liền bước lại, thân thiết hỏi “ Tiểu Đông, con cảm thấy sao rồi?”
” Anh có đỡ hơn chút nào không?” Cung Hạ cũng lo lắng lên tiếng.
Tiểu Tiểu im lặng không dám nói chuyện, chỉ đưa nhìn chằm chằm Cung Đôngtràn đầy quan tâm. Cung Đông không trả lời, mà nhìn về phía Tiểu Tiểu,khó nhọc mở miệng “ Cô..đi ra ngoài “
Tiểu Tiểu ngây người, do dự một chút rồi lặng lẽ rời khỏi, cô trở lại phòng bếp, tiếp tục chuẩn bịthức ăn, cảm thấy gò má hơi lạnh, đưa tay sờ lên, tất cả đều là nướcmắt, khóc thì được gì? không phải từ sớm đã biết cá tính của Cung Đônghay sao? Cô âm thầm khiển trách bản thân, nhưng nước mắt cứ không khốngchế được tuôn ào ào. Đột nhiên Cổ Di đi vào, Tiểu Tiểu bối rối lấy tayáo lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat-tieu-bach-tho/1970981/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.