Chiều nay, Phương Huệ Tảo ở nhà, nhận cú điện thoại do bố gọi đến.
“Bố đang ở tiệm trà dưới tầng, con xuống đây một lát được không?”
“Con xuống ngay.”
Cô vội vàng đến tiệm trà. Bố đang đợi cô ở đó.
“Bố, có phải đã có chuyện xảy ra không ạ?”
“Bố đi ngang qua đây nên tiện thể ghé thăm con một lát ấy mà.”
“Con xin lỗi bố, lâu lắm rồi con chưa về nhà thăm bố mẹ.” Cô áy náy nói.
“Bố mẹ khỏe cả, không cần phải lo lắng. Bố đi xin giấy sang nước ngoài, bố sắp sang Canada rồi, con thực sự không định sang đó cùng bố mẹ à?”
“Con thích ở đây hơn.”
“Hàng ngày bố cũng có xem tranh của cậu ta.”
“Hả?” Cô hơi ngạc nhiên.
“Xem tranh của cậu ta có thể biết được các con sống ra sao.” Bố cô cười nói.
“Bố…”
“Bố rất vui vì con đã tìm được người mà mình thích, hơn nữa cậu ta cũng rất chung thủy.”
“Bố, sao bố biết anh ấy chung thủy?” Cô nở nụ cười.
“Cứ xem tranh biếm họa của cậu ta là biết cậu ta rất lương thiện. Được rồi, bố phải về đây, mẹ con đang đợi bố về ăn cơm.”
“Con tiễn bố đến bến xe.”
Phương Huệ Tảo đứng ở bến xe buýt đợi xe cùng bố. Tiết trời hôm nay rất lạnh, cô biết bố đích thân đến đây để gặp cô. Gió thổi rất to, cô bèn cởi chiếc khăn choàng lông cừu màu mận chín xuống, quấn lên cổ của bố.
“Không cần đâu.” Bố cô nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-xe-dap-trong-tuyet/2476416/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.