🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh là đồ khốn mất nhân tính!



----------



- Mở ra! Mau mở cửa ra!



Đông Vy kêu gào ầm ỹ, vừa đập cửa sầm sầm vừa giằng tay nắm cửa mộtcách hoảng loạn. Đáp lại cô là sự im lặng cố hữu, vô tình. Cánh cửa vẫnim lìm như quăng thẳng vào mặt cô chữ KHÔNG to đùng của người đứngngoài.



Dùng hết sức, Đông Vy đạp cửa nhưng tức thì, từ chân lan tới tận đỉnh đầu một cơn đau buốt tim. Cô gái nhỏ ngã phịch xuống đất,mếu máo xin xỏ:



- Thả em ra!



- Nếu thả ra, tôi đã chẳng thừa hơi nhốt Vy!



Nghe thấy chất giọng trầm lạnh, cô gái nhỏ vội gấp gáp hét lên như sợ ai đó đi mất:



- Thả em ra! Chỉ hôm nay thôi!



- Đừng đần độn, vì là hôm nay, tôi mới không thả!



Sau bao tiếng đồng hồ vừa đấu khẩu với Gió Quỷ vừa đập đánh cánh cửa,Đông Vy ngồi co rúm một góc đầy mệt nhoài. Vô vọng! Anh sẽ chẳng thayđổi bất cứ điều gì khi đã thực hiện nó!



Mắt Đông Vy trũng sâusau nhiều đêm thức trắng, mặt cô hốc hác như có loài vật nào đó ăn mòncơ thể nhỏ bé của cô mỗi ngày. Cuối cùng, cô vỏn vẹn buông ra mấy từ với tất cả uất ức, tức tối và bao cảm xúc tệ hại khác đã dồn nén bao ngàyqua:



- Anh là đồ khốn mất nhân tính!



Khoảng lặng chợt vây bủa sau câu nguyền rủa đầu tiên trong đời của Đông Vy. Chàng quý tộc nhếch miệng rồi bỏ đi.



Cánh cửa vẫn đóng chặt, thu bé thế giới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-om-tu-vet-gio-qui/2217491/chuong-87.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỉ
Chương 87: Tôi thích thế!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.