Nằm gọn trong đôi mắt xám tro là cô gái nhỏ đang đứng chết trân trướcmũi xe, vóc dáng mảnh mai như trong suốt dưới vô vàn tinh thể nắng...
*
- Này! Em bị làm sao thế?
- Hả? - Hạ An giật mình, suýt chút đã đánh rơi ly nước hoa quả.
Tuấn Dương nhìn bạn gái chăm chăm, mấy hôm nay cô cứ như người mất hồn, lúc lơ đãng lúc thờ thẫn. Anh gặng hỏi thì chỉ cười trừ cho qua! Thờigian hai người bên nhau vốn đã ít, cô còn cứ thế này thì hết chịu nổi!Tuấn Dương cau mày trách:
- Nghĩ ngợi gì suốt thế, nói anh nghe coi!
- Có gì đâu. Em hơi mệt thôi mà! - Hạ An nói nhanh.
- Không có gì hay có mà giấu? Chuyện là sao, bố mẹ anh tới làm khó emhay con nhóc Thanh Ngân lại nói bậy bạ! - Tuấn Dương nhìn thẳng vào mắtbạn gái đầy nghiêm nghị - Em coi anh là người yêu thì tuyệt đối phải kểthật!
- Ưm … em … - Hạ An bối rối, nhấp nhấp vài ngụm nướctrong căng thẳng. Cô nhẹ giọng hết mức có thể - Anh này, hay tạm thờimình không gặp nhau nữa. Em…
- Em có ý gì chứ? Thế nào gọi là tạm thời? Anh còn chưa đủ cố gắng để em tin tưởng, phải không?
- Đâu … đâu có chứ!
- Vậy thế nào? Hả? - Tuấn Dương hỏi dồn, nắm tay thu lại như sắp đánh người.
Hạ An cúi gằm mặt, líu ríu:
- Vì em thương anh thôi mà. Từ lúc tự lập tới giờ, anh chịu khổ nhiềurồi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-om-tu-vet-gio-qui/2217449/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.