Trò chơi bí mật giữa hai anh em đã bị phá vỡ bởi một người không hề tham gia…
*
Nghe lén nhưng không thành là việc đang hành hạ Đông Vy lúc này. Vănphòng hiệu cách âm, cô đã áp tai sát cửa mà chả nghe thấy gì cả. Đànhthế … thôi tò mò vậy!
Cô gái nhỏ thở dài thườn thượt và bước đi với tâm trạng nặng nề. Lê lết thể xác mệt nhóc xuống sân trường rộngthoải, cô ngồi bệt dưới vòm cây và ngắm nhìn hoàng hôn đang buông.
Thoáng trông thấy quản gia Lâm từ phòng thầy giám thị đi ra, cô gái nhỏ bỗng chột dạ một cách vô lý và tệ hơn là có ý định lẩn trốn. Tại sao cô sợ người quản gia này? Vì mái tóc điểm bạc trưng ra kinh nghiệm sốngdày dặn của ông ta hay vì cách nói chuyện điềm tĩnh nhưng chứa nhiều ýtứ?
Chấn chỉnh lại lá gan bé tí, Đông Vy lễ phép chào quản giaLâm khi ông tới gần cô. Tim cô đang run dưới đôi mắt sắc sảo của ông.
- Cháu nghĩ kỹ chưa? Làm con nuôi ta được không?
- Cháu xin lỗi. Cháu nghĩ cuộc sống của cháu không cần thay đổi! Cháu tốt nhất vẫn là giữ nguyên mọi thứ.
- Mạnh mẽ lắm! Tự lập thế là tốt! Cháu thật giống mẹ!
- Bác quen mẹ cháu?
Quản gia Lâm chỉ mỉm cười, để câu hỏi tò mò của cô gái nhỏ trôi tuộttrong im lặng. Ông bỗng nhiên nhìn đôi giày nền trắng sọc đen dưới châncô gái nhỏ và cười điệu khác lạ.
- Cháu yêu Hữu Phong à? Rất nhiều phải không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-om-tu-vet-gio-qui/2217399/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.