Anh không tìm , không để ý đến cô nhưng cô vẫn sẽ trốn khỏi những nơi có anh để đôi mắt xám thôi mê hoặc thần trí cô .
Với cô, để quên một người thì trước hết phải quên đi tình cảm mà mình dành cho người ấy.
*
- Tớ đã sai gì sao ?
Đông Vy sững sờ, bàn tay chìa ra còn khựng lại trong không trung. Côthấy đau, thấy mình bị xúc phạm ghê gớm. Cô nhìn sâu vào mắt hí của bạnmập, mong một lời giải thích . Chưa bao giờ, cô thấy người bạn này lạixa lạ đến thế …
- Tớ xin lỗi , xin lỗi cậu nhé chuột nhắt !
Tuệ Anh luống cuống đứng dậy, xoa nhẹ bờ má đỏ rát của cô gái nhỏ và khóc thút thít.
- Xin lỗi cậu, tớ không cố ý !
Đông Vy đẩy cô bạn ra vì đau , cảm giác tiêu cực đã biến thành lúng túng với sự sướt mướt của cô bạn.
- Hic. Đánh tớ mà cậu lại khóc là sao ?
- Xin lỗi cậu. Tớ căng thẳng quá. Tớ muốn giảm cân thật nhanh, tớ muốn lấy danh hiệu hoa khôi từ Thanh Ngân !
Cô gái nhỏ lau nước mắt cho bạn mập, thoáng giật mình vì đôi đồng tửđen láy . Cô có một linh cảm rất lạ … hình như Tuệ Anh là người đáng sợ .
- Tớ không sao đâu ! Thế có chạy tiếp không ?
Tuệ Anh lắc đầu lia lịa, cô muốn về nhà để bình tâm lại. Lúc cô nhảy lên xe bus còn nhắc Đông Vy phải ngủ sớm.
Chẳng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-om-tu-vet-gio-qui/2217379/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.