Biên tập: B3
Khai giảng ngày hôm đó, Mạc Hàm vô tình gặp được Chu Viễn An đang hướng dẫn sinh viên mới nhập học ở cổng trường Hoa Kỳ X.
Anh đứng dưới bóng cây, trên cổ đeo thẻ công tác, bị một đám sinh viên mới vây quanh, vẻ mặt kiên nhẫn mỉm cười.
Vóc dáng người ấy rất cao, thanh nhã trong sáng, người đi qua đều không hẹn mà cùng quay sang lén lút nhìn trộm anh.
Mạc Hàm đứng nhìn từ xa, đoán là vết thương trên mặt Chu Viễn An đã khỏi hết rồi, nhìn qua không còn dấu vết gì nữa.
Đột nhiên cô nhớ lại buổi tụ tập của hội bạn học cấp ba mấy hôm trước, có vài người lúc buôn chuyện nhắc đến Chu Viễn An.
“Ê, các cậu còn nhớ Chu Viễn An ở ban trọng điểm không?”
“Nhớ, sao vậy?”
Giọng người đó hết sức khoa trương: “Tuần trước tôi vừa gặp cậu ta trên đường, bị ba cậu ta đánh nhưng cậu ta chỉ một mực cúi đầu không nói lời nào.”
“Cắt, cũng chẳng phải chuyện gì mới lạ, không phải trước kia hồi ở trường ba cậu ta cũng suốt ngày mắng cậu ta xối xả sao?”
“Thật đáng thương, nhưng mà cũng đáng đời. Các cậu có cảm thấy tinh thần cậu ta có chút không bình thường không? Tôi thấy cậu ta lúc nào cũng thui thủi một mình, không nói chuyện với ai bao giờ.”
“Tôi đã sớm thấy cậu ta không bình thường từ lâu rồi, thành tích tốt như vậy còn chạy đi học nghệ thuật, không phải đầu óc có bệnh thì là cái gì?”
Một giọng khác nói chen vào: “Tin tức của các cậu lỗi thời rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-o/1822368/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.