Biên tập: B3
Đêm trước khi diễn ra cuộc thi cấp tỉnh, Mạc Hàm vẫn cảm thấy bài hát mình hợp tác với Vương Lâm không được ổn cho lắm, sau khi cân nhắc một hồi, cuối cùng cô đành quyết định đổi sang bài khác.
Bài hát cô viết cho Chu Viễn An đã hoàn thành được mấy tháng, nếu như không phải đột nhiên có chuyện, trong lúc tức giận cô ném bản nhạc đi thì bài hát này đã sớm được biểu diễn rồi.
Lần đầu tiên tự sáng tác tự biểu diễn, đối với thành quả của mình Mạc Hàm không tự tin cho lắm. Vốn dĩ cô định đợi tới kỷ niệm tròn ba trăm ngày yêu nhau sẽ tặng cho Chu Viễn An, cuối cùng lại đành phải bất đắc dĩ mang ra công bố trước thời hạn.
Chỉ còn hai ngày nữa là đến cuộc thi, bây giờ mà đổi sang bài khác thì rõ ràng là không hay cho lắm. Nhưng Mạc Hàm lại sử dụng chính bài hát do mình sáng tác, có lẽ sẽ được cộng thêm điểm.
Ngày diễn ra cuộc thi, trái ngược với hình ảnh trưởng thành và quyến rũ ở các vòng thi trước, Mạc Hàm đã khiến cho ban giám khảo ngạc nhiên bởi sự giản dị khi bước lên sân khấu.
Một đôi giày vải trắng tinh, một chiếc váy dài, chất vải mỏng manh nhưng không hề hở hang, lộ ra vòng eo mảnh khảnh, đẹp đến không chút tỳ vết.
Tuy cô là một mỹ nữ nhưng rốt cuộc vẫn không phải là một gương mặt quen thuộc nên tiếng vỗ tay rất thưa thớt.
Cô đi tới giữa sân khấu, cúi người chào khán giả: “Xin gửi đến mọi người bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-o/1822343/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.