Biên tập: B3
Một tuần sau chuyện kia, cuộc sống của Mạc Hàm từ đầu đến cuối vẫn bình thản không có sóng gió, không bị bất kỳ ảnh hưởng nào.
Một ngày nọ, cô ngẫu nhiên chạm trán phải Lâm Đoá Nhi đã lâu không gặp trong căng tin, bấy giờ cô mới biết cô ta đã khoẻ lại, bắt đầu trở về trường học.
Mạc Hàm ngẩng mặt bưng đĩa thức ăn đi thẳng qua người cô ta, lúc chuẩn bị lướt qua, đột nhiên Lâm Đoá Nhi giơ một tay ra chặn cô lại.
Mạc Hàm nâng mắt lên nhìn cô ta: “Làm gì đó?”
Sắc mặt Lâm Đoá Nhi tái nhợt, rõ ràng là cơ thể thiếu máu, thế nhưng càng khiến cho những câu nói sau đó của cô ta trở nên ngạo mạn: “Lần này nể mặt Lý Việt Hải nên mới tạm thời tha cho cô một cái mạng, cô đừng tưởng rằng từ giờ có thể thoải mái vô lo, sẽ có ngày tôi đòi lại món nợ này của chúng ta!”
Ánh mắt cô ta tràn ngập căm hận, Mạc Hàm chỉ sợ nghe thêm mấy câu nữa lại không kiềm chế được mà ra tay đánh cô ta, thế nên không thèm nói câu nào mà vòng qua cô ta bỏ đi.
Nghe như lời của Lâm Đoá Nhi, có vẻ như Lý Việt Hải đã đồng ý với cô ta chuyện gì đó, thế nên cô ta mới mở lòng từ bi mà không tính toán đòi bồi thường với Mạc Hàm.
Biết được điều này khiến Mạc Hàm khó chịu suốt cả buổi chiều.
Cô không biết rốt cuộc thì Lý Việt Hải đang nghĩ gì, nếu đã đoạn tuyệt quan hệ với cô, tại sao lúc này lại đứng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-o/1822306/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.