Biên tập: B3
Mạc Hàm đã hẹn trước với Chu Viễn An rằng buổi chiều cô sẽ đi đón Mạc Tiểu Dương tan học, buổi tối sẽ đến quán bar mọi ngày biểu diễn, để khi Chu Viễn An học xong tiết học buổi chiều thì cứ thế đến thẳng đó.
Chu Viễn An đến coi như vừa đúng lúc, khi Mạc Hàm bắt đầu hát đến bài thứ hai thì nhìn thấy anh phong trần mệt mỏi đẩy cửa quán bar bước vào.
Mạc Hàm vừa đánh đàn guitar vừa huýt sáo với anh.
Chu Viễn An đi xuyên qua đám người, tới chỗ ngồi sát sân khấu, kêu phục vụ rót cho mình cốc nước lọc, sau đó ngồi xuống im lặng nghe cô hát.
Ánh mắt Mạc Hàm luôn dõi theo anh.
Tối nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ quốc khánh, quầy bar rất náo nhiệt, người lui tới nhộn nhịp, tiếng cụng ly xen lẫn tiếng hoan hô rất dễ dàng át đi tiếng hát của cô.
Mạc Hàm nhắm mắt, hoà vào trong những giai điệu của bài hát, tâm trí cô trở nên tĩnh lặng, đắm chìm vào thế giới của riêng mình.
“Em đã thấy cơn mưa lớn đổ xuống sa mạc
Đã thấy biển khơi trao nụ hôn cho loài cá
Đã thấy ánh hoàng hôn cố đuổi theo ánh bình mình
Nhưng chưa được thấy anh.
Em đã được nghe tiếng đồng hoang vu trở nên náo nhiệt
Được nghe tiếng bụi bặm chôn vùi lâu đài
Được nghe tiếng bầu trời từ chối loài chim
Nhưng chưa được nghe tiếng anh.
Em đã có thể từ chối ánh trăng tròn vành vạnh
Từ chối hết thảy những điên cuồng
Từ chối những mời gọi dụ dỗ
Nhưng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-o/1822293/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.