Biên tập: B3
Đêm hôm đó Lý Việt Hải nhất định ở lì trong nhà Mạc Hàm không chịu đi, Mạc Hàm thấy đêm đã khuya, ngoài trời còn đang mưa to, không còn cách nào khác đành phải cho hắn ở lại một đêm.
Không biết cái người này đã uống bao nhiêu rượu, chỉ nháy mắt đã gục đầu vào salon ngáy khò khò, trong miệng còn lẩm bẩm như điên: "Để cho tôi uống! Tôi còn uống được nữa!"
Mạc Hàm thầm lắc đầu, vào phòng cầm ra cho hắn một tấm chăn mỏng, sợ hắn bị lạnh vào ban đêm.
Sáng ngày hôm sau, Mạc Hàm dậy muộn hơn bình thường một chút.
Cô mở cửa phòng bước ra ngoài, vừa đi vừa ngáp một cái, nghênh đón ánh ban mai buổi sớm.
Lý Việt Hải cũng đã tỉnh, an ổn ngồi trên ghế salon, trên người không còn men rượu, thấy cô thì cất tiếng chào buổi sáng.
Mạc Hàm không khỏi cảm thấy cơ thể hắn thật là tốt, tối hôm qua dính mưa ướt hết người như vậy, không tắm không lau khô cứ thế nằm ngủ, vậy mà hôm nay lại chẳng có vấn đề gì.
Cô vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, sau đó bắc nồi nước nấu bữa sáng.
Lý Việt Hải đi tới sau lưng cô, hỏi: "Sáng nay ăn cái gì vậy?"
Mạc Hàm chê bai tránh sang chỗ khác: "Miệng thúi chết đi được! Đi súc miệng nhanh lên!"
Lý Việt Hải im lặng, chán nản bước ra ngoài.
Bữa sáng nhanh chóng được nấu xong, vẫn là một bát mỳ thêm một quả trứng ốp la, rắc thêm chút hành lá xắt nhỏ.
Mạc Hàm có một bí quyết riêng, chỉ cần một bát mỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-o/1822277/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.