Sau khi Tô Mẫn ăn xong quả anh đào trong tay, cô ấy cầm lấy bánh trứng mà Kỳ Chấn Đông đưa cho và nếm thử, sau đó nói: "Chà, món này cũng ngon. Mạn Lệ, đến đây ăn một cái bánh trứng đi, rồi chúng ta đi mua sắm".
“Ồ”, Từ Mạn Lễ miễn cưỡng từ bỏ quả anh đào mà lần đầu tiên cô ấy được ăn, cầm một chiếc bánh trứng lên từ từ ăn tiếp.
Tô Mẫn nhìn đống đồ ăn vặt và hoa quả nhiều đến hoa cả mắt, không khỏi cười vui vẻ, tinh nghịch hỏi: "Đông à, mấy thức quà này đầy đủ chủng loại như vậy, chắc cậu chuẩn bị không dễ chút nào".
"Đúng là không dễ để có mấy thứ này. Rất nhiều món không có ở chợ trung tâm, chúng do một người bạn mang đến cho tôi", Kỳ Chấn Đông đang vừa xử lý đến chiếc bánh trứng thứ ba, vừa thản nhiên đáp.
"Thật không? Người bạn đó của cậu sẽ mang tới thường xuyên hơn chứ?", Tô Mẫn hỏi, trong ánh mắt tràn đầy ý cười.
“Nếu cậu thích ăn thì tôi sẽ bảo người đó thường xuyên tới đây, người đó có nhiều những món này lắm”, Kỳ Chấn Đông tự nhiên đáp lại.
"Người bạn của cậu làm nghề gì?"
"Người đó à, chỉ là một người nhàn rỗi thích ăn quà vặt mà thôi".
Cảm thấy Kỳ Chấn Đông quan tâm đến mình như vậy, Tô Mẫn cảm thấy trong lòng rất ngọt ngào.
Nhờ đã ăn nhẹ bằng hoa quả và bánh ngọt, nên thời gian chuẩn bị bữa tối của ba người cũng trở nên thong dong hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-nhan-trung-sinh/2419486/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.