- Cô Gebsen, - Ông Walmar nói với cô thư ký của ông - tôi đi họp nhé ... Chắc cô biết tôi họp ở đâu rồi chứ gì?
- Vâng, thưa ông.
- Tốt lắm. – Ông đi nhanh ra khỏi phòng. Cô ta không rỏ ông đi đâu. Nhưng nghỉ là ông đến Bộ Tài Chánh chứ đâu nữa!
Walmar đã tính rất kỹ sự ra đi của mình. Ông Bộ Trưởng Tài Chánh đang đi Pháp một tuần đễ tham khảo về tình hình tài chánh của Đế chế tại Paris.
Ông Walmar dặn người tài xế đánh xe về, đừng đợi ông. Rồi ông đi bộ đến quán cà phê công nhân. Gerhard đã rời nhà lúc năm giờ sáng như dự định. Lúc ông Walmar vào quán đã thấy Gerhard, nhưng ông vờ không thấy , ông đi thẳng đến phòng nghỉ của nam giới. Bước vào phòng, ông khóa trái cửa lại. Ông thay bộ đồ lớn, mặc bộ đồ công nhân cũ kỹ. Ông mặc thêm chiếc áo gió bên ngoài, đội chiếc mũ cũ. Xếp bộ đồ lớn vào xách tay. Chiếc mũ sang trọng thì ông nhé xuống đáy giỏ rác. Lát sau, ông trở ra với Gerhard và gật đầu ra hiệu bảo đi.
Họ đón xe tắc xi đến nhà ga, rồi biến vào đám đông chen lấn lấy vé. Hai mươi phút sau đã ngồi trên xe hỏa đi biên giới. Giấy tờ đầy đủ. Walmar rất bằng lòng Gerhard vì cậu ta đóng vai của mình rất tốt. Chỉ qua một đêm họ đã thành kẻ đi trốn, và trốn thành công.
- Fraulein Ariana à ... Fraulein Ariana ơi ? – Bà Fraulein Hedwig vừa gỏ cửa vừa hối, trong khi Ariana từ từ mở hé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-nhan-tinh-yeu/191375/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.