Minh Hàn vừa bước vào quầy bar đã gặp ngay đại nạn. Cậu trông quầy bar hất hất chỉ cho ông chủ thấy người thanh niên ngồi uống rượu góc quầy đằng kia, có vẻ như đã uống lâu rồi.
– Chờ tôi sao?_ Anh hỏi cậu trông quầy_ Lâu rồi à?
Cậu trông quầy gật gật rồi bỏ đi.
– Kỳ à?
Cậu trông quầy quay lại.
– Cho tôi một ly, pha loại gì nặng nặng một chút.
– Vâng, em mang ra ngay.
Minh Hàn tiến từng bước hậm chạp tới gần người chờ anh từ lâu, không ai xa lạ Toàn Hiếu.
– Chờ anh à?_Anh hỏi nhẹ nhàng_
Toàn Hiếu ngẩng mặt nhìn anh cười nhếch miệng.
– Anh giỏi lắm, chơi tôi…
– Em thật kỳ lạ, em muốn gì cũng được anh có làm gì trái ý em đâu.
– Vậy tôi chỉ yêu cầu anh làm ơn chán tôi đi, bỏ tôi đi. Anh không có lòng tự trọng hay sao mà không tức giận khi tôi ăn ngủ với bao nhiêu thằng khác vậy? Anh muốn tôi ôm bao nhiêu thằng nữa thì mới chịu buông tay đây!
– Em lạ thật… Là em bỏ anh, người trách móc phải là anh mới đúng đằng này ngược lại.
– Nhưng tôi muốn anh bỏ tôi chỉ cần anh xác nhận điều đó, hay anh có người khác cũng được.
– Nhưng anh không yêu ai khác ngoài em cả.
– Tôi không cần tình yêu, tôi cần tiền, cần tự do.
– Em vẫn thích gì làm nấy đấy thôi có ai cản em được đâu. Tiền em cần bao nhiêu anh cho em hết rồi.
– Không, cần nhiều hơn nữa, tôi không hiểu tại sao anh lại bỏ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-nhan-di-lac-meme/125332/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.