Tối nay Hoàng Trí sẽ chính thức lên máy bay sang Paris để bắt đầu hành trình mới của mình. Hà Trâm cũng đang chỉnh sửa quần áo trước gương để chuẩn bị đi taxi đến sân bay tiễn cậu như đã hứa.
*Ting ting*
Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên, chẳng hiểu sao nhưng cô lại cảm nhận được sự gấp rút của cuộc gọi này
- Alo Ngọc Oanh?
- Chuyện gấp lắm, đừng nói gì cả mà hãy nghe tao. Khánh Huy sắp gặp nguy rồi, mày gọi xe cứu thương rồi chạy đến căn nhà bị sập trên đường H đi, mau lên! Không là cậu ấy chết mất!
- Khoan, chuyện gì v...
- Nhanh lên, đừng nói gì nữa, tao sẽ giải thích sau!
Dù chẳng hiểu chuyện gì nhưng nghe giọng Ngọc Oanh vô cùng hoảng loạn như thế nên Hà Trâm cũng gấp rút làm theo rồi bắt taxi chạy đến đó. Một điều may mắn là khi xem chiếc video hắn gửi, Ngọc Oanh đã nhanh chóng nhận ra đó là nơi mà hắn và đồng bọn thường tụ tập nên cô nhanh chóng nhờ người ứng cứu.
Mất một lúc sau, Hà Trâm đến nơi trước và ngay lập tức chạy vào bên trong, khung cảnh vô cùng hoang tàn và bụi bặm, chẳng có một bóng người. Cứ chạy mãi như thế vào đến cuối căn nhà, cô nhìn thấy Khánh Huy máu me chảy đầy người và dưới sàn xi măng. Cậu đã hôn mê, nằm bất động trên sàn nhà lạnh lẽo, cô vội vã chạy lại cất giọng run run gọi nhưng chỉ nghe thấy những tiếng thều thào không rõ của cậu. Vừa kịp lúc xe cứu thương đến nơi, Hà Trâm chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-nhan-cau-hon-bang-co/1107159/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.