Buổi tối ở trong phòng quá ngột ngạt nên Khánh Huy đi dạo ở bờ biển để hóng gió đêm. Cậu đứng trầm ngâm ngẩng mặt lên nhìn những ngôi sao đang lấp lánh.
- Này!
- Gì vậy? Cô đi theo tôi à?
Ngọc Oanh bĩu môi nhún vai, lắc lắc ly trà sữa trên tay rồi đưa lên miệng hút một hơi
- Vì biển đẹp, gió mát nên tôi không muốn gây chuyện với cậu đâu. Đừng có thái độ khó chịu như vậy
- Hừ..
- Mà này, làm sao cậu biết chuyện tôi đã có người yêu?
- Vô tình thấy thôi, từ lúc đó tôi đã chán ghét cô rồi
- Sao cũng được...
Chẳng hiểu sao Ngọc Oanh lại nhìn sang hướng khác với một ánh mắt đượm buồn như vậy. Rồi cô nhìn thấy bóng người khá quen thuộc đang tiến lại gần, là Hà Trâm và Hoàng Trí! Cô nhíu mày liếc nhìn Khánh Huy rồi cười nhếch lên.
Hà Trâm và Hoàng Trí từ xa cũng đã nhận ra cô nên họ vui vẻ tiến đến gần. Lúc này, Ngọc Oanh đột nhiên nhón chân lên, tay ôm mặt Khánh Huy và nghiêng đầu hôn cậu. Hà Trâm vừa nhìn thấy cảnh tượng này liền đứng khựng lại, quay lưng đi, mắt cô dần đỏ hoe lên, rồi cô cắm đầu chạy thẳng. Hoàng Trí hiểu ra nên vội vã chạy theo, nắm cổ tay cô lại
- Đừng để ý nữa... Sao cậu không..cho mình một cơ hội?
- ...Không phải là không, mà là cậu trễ rồi...Suốt những năm cấp 3 mình vẫn luôn chờ đợi cậu nhưng mà... Người bây giờ mình thích là Khánh Huy!
Hà Trâm ứa nước mắt, giọng run run nói rồi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-nhan-cau-hon-bang-co/1107157/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.