- Dạo này cứ sáng sớm là thằng bé chạy lên công ty. Bình thường mấy ngày nghỉ có gọi thế nào nó cũng chẳng chịu hé mắt.
- Thay đổi rồi
Ngài chủ tịch vừa nhai miếng cơm vừa gật đầu nói. Phu nhân nghe vậy mắt liền lộ rõ vẻ mừng rỡ
- Cuối cùng nó cũng chịu trưởng thành. Phải cố gắng học tập, tìm hiểu thì sau này còn kế thừa công ty chứ!
Nghe bà nói xong, ông liền phá lên cười, rồi chẹp chẹp miệng.
- Nó thích con bé nào ở đây chứ học tập, tìm hiểu quái gì. Tôi mà giao công ty cho nó chắc phá sản mất thôi!
- Thật à? Chúng ta sắp có con dâu rồi sao?
- Tôi nhìn là biết nó chỉ đang đơn phương con gái nhà người ta.
Hoàng Trí là con một, vì vậy cả hai ông bà đều trông ngóng từng ngày cu cậu kết hôn để còn có cháu ẵm bồng, hưởng thụ tuổi già. Phu nhân vừa loé lên một tia hạnh phúc thì ngay lập tức bị tắt ngấm đi vì biết là cậu chỉ đơn phương. Ngài chủ tịch cũng trầm ngâm nói nhỏ
- Thằng bé còn phải thực hiện điều kiện mà tôi đã đưa ra...
- ---------
Cuối cùng thì năm 3 đại học của Hà Trâm cũng kết thúc, vì là hè nên cô cố gắng dồn hết tâm huyết vào công việc thực tập của mình.
- Dạ? Giao cho em ạ?
- Ừa, ngài chủ tịch muốn xem thử ý kiến của em như nào? Cố gắng lên!
- Kế hoạch quan trọng như này, nhưng em mới thực tập được hơn 1 tháng...
Đang trong giờ làm, Hà Trâm đã nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-nhan-cau-hon-bang-co/1107151/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.