Lộp bộp...
Từng giọt mưa rơi trên mui xe ô tô, cửa kính xe cũng bắt đầu ướt nước, khung cảnh trước mắt Lam Yên và Gia Vũ cũng dần dần mờ mịt hơn. Mưa mỗi lúc một nặng hạt dần. Gió len lỏi vào khe cửa xe ô tô, khiến Lam Yên khẽ rùng mình. Sấm thích chí vỗ tay cười khanh khách, làm không gian im ắng càng trở nên cô quanh, đáng sợ. Chớp uốn mình, tung làn váy ra khiến bầu trời loé lên chút ánh sáng.
Lam Yên thở hắt ra, cô quay sang nhìn Gia Vũ, nghiến răng:
- Vui thật, trời mưa to rồi kìa. Giờ phải làm sao đây hả?
Gia Vũ nhíu mày khó chịu, tay nắm chặt lại. Chết tiệt! Sao tự dưng trời lại mưa lớn thế này chứ? Nếu sớm biết trời sẽ mưa lớn thế này, cậu đã không dây dưa lâu với Lam Yên rồi. Hôm nay đúng là ngày xui xẻo nhất của cậu mà. Hết việc phải làm vệ sĩ cho Lam Yên, rồi lại đến việc này. Không biết kiếp trước cậu có mắc nợ gì cô không nữa.
Gia Vũ ấn nút bên cạnh ghế, lập tức chiếc ghế ngả ra sau. Cậu cũng ngả xuống theo chiếc ghế, xong nhắm mắt lại, ngập ngừng nói:
- Đành ngủ lại trong này, chờ khi nào tạnh mưa thì về chứ còn làm sao nữa.
Lam Yên há hốc mồm, cô trợn trừng mắt, nhìn Gia Vũ đầy hận thù. Cố gắng vuốt vuốt ngực để giữ bình tĩnh, cô gằn giọng, miễn cưỡng nở nụ cười:
- Hàn thiếu gia, anh đang đùa tôi phải không? Anh đúng là hài hước quá đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-mat-na-hoan-hao-cua-thien-than/3248706/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.