Bốp!
Một cái tát giáng vào mặt Lam Yên khiến cô sững người, bên má nóng ran, mọi giác quan như ngừng cử động. Lam Yên cảm thấy ở khoé môi ươn ướt, cô cảm thấy vị mằn mặn của máu tươi. Đôi mắt Lam Yên cứ thế vô hồn nhìn ra xa, nước mắt đọng lại nơi khoé mắt mà không chảy ra được, cổ họng cô nghẹn lại, cảm giác khó thở, ứ nghẹn ập đến. Cô cắn chặt môi, ngăn không cho nước mắt chảy ra. Cái cảm giác nước mắt chực tuôn rơi mà không thể để nó rơi thật khó chịu, nó làm cho hô hấp trở nên nặng nề, tim nghẹn lại như bị ai cào xé. Miệng Lam Yên đắng ngắt. Bên tai cô vẫn văng vẳng tiếng chửi rủa của bà chủ nhà:
- Mày trừng mắt với ai hả con ranh? Nói cho mày biết, tao ngứa mắt mẹ con mày lâu lắm rồi, chẳng qua chưa có thời gian đuổi mẹ con mày thôi. Giờ khôn hồn cút đi!
Lam Yên siết chặt tay, mắt cô đỏ hoe, hàm răng cắn chặt vào đôi môi nhỏ xinh đến toé máu, vậy mà Lam Yên không cảm giác được gì cả. Lúc này đây, cô thấy mình như rơi xuống một hố sâu hun hút vô tận, không có lấy một ánh sáng hy vọng. Cả người Lam Yên run lên bần bật, cô run rẩy ôm lấy mẹ, hai hàng nước mắt trong như pha lê lại chảy ra. Phẫn uất. Cay đắng....Cuộc đời này vốn dĩ không công bằng. Lam Yên không biết làm gì, chỉ đành ôm mẹ mà khóc. Biết phải làm sao, khi cô là kẻ yếu thế? Cô không có lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-mat-na-hoan-hao-cua-thien-than/3248698/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.