Con người Lục Trạch Xuyên rất mạnh miệng, sau mười năm hai người bên nhau, chưa từng đàng hoàng nói một câu yêu với Khương Tùy Tranh, Khương Tùy Tranh cầm điện thoại cười khúc khích nửa ngày, Lục Trạch Xuyên lạnh lùng hỏi: “Cười gì vậy?” echkidieu2029.wordpress.com
Khương Tùy Tranh cất điện thoại, le lưỡi với anh một cái: “Có gì đâu.”
Ở bệnh viện mấy ngày, Lục Trạch Xuyên “bình an” xuất viện, trước đến phim trường trả ân tình, quay bù phần diễn đạo diễn đã thêm, rồi nhận được điện thoại của Đào Thần, nói là Trần Bằng của Mạch Hoa muốn mời anh hỗ trợ, Trần Bằng biết nắm bắt cơ hội, Lục Trạch Xuyên nói muốn trả ân tình, không quan tâm thật hay giả, hắn đều nghĩ là thật.
“Đương nhiên có thể.” Lục Trạch Xuyên không hỏi một tiếng, từ công ty lái xe về nhà, Đào Thần chỉ có thể chủ động bàn giao công việc: “Là phim âm nhạc lần trước bọn họ quay ấy, nam chính bị thương rồi, không thể quay tiếp, đành nhờ anh Xuyên giúp.”
Nhân khí của Lục Trạch Xuyên tất nhiên không phải thứ mà Phó Đình có khả năng so được, đột nhiên xuất hiện ở cổng trường lập tức gây nên náo động, chú bảo vệ hung thần ác sát cầm gậy gỗ chen vào đoàn người, vậy mà móc ra một cuốn sổ, vui cười hớn hở nói: “Đại minh tinh, ký tên cho chú đi, cháu gái chú rất thích con.”
Lục Trạch Xuyên đeo kính đen không nói gì, kí xoẹt xoẹt mấy chữ thật to, còn ghi “TO:” cháu gái của người ta, nhóm Five vẫn như thường lệ đứng ở dưới bóng cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-lo-cau-vong/1912824/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.