Sau khi bọn họ rời đi.
Tào Lộ tò mò hỏi: "Sao cậu ta lại phải cảm ơn cậu? Cậu đã làm được việc gì tốt rồi?"
Thẩm Điềm tâm trí hỗn loạn, lắc đầu, Tào Lộ đặt đồ xuống bàn, nghiêng đầu nhìn cô, Thẩm Điềm hít một hơi thật sâu cũng đặt miếng sandwich ở trên bàn.
Phục vụ không lấy tiền của bọn họ, tất cả đều ghi sang cho Chu Thận Chi.
Tào Lộ vừa gặm miếng sandwich vừa đi lùi về sau nhìn Thẩm Điềm.
Thẩm Điềm cũng chỉ biết im lặng ăn miếng sandwich của mình, lúc hai người bước lên lầu, sandwich cũng đã được tiêu hóa kha khá rồi, tiện thể rửa tay rồi quay về phòng học. Khi đi ngang qua cửa sổ cạnh bàn Tần Mạch thì trông thấy Chu Thận Chi đang đọc sách, ngón tay thì xoay bút.
Còn Tần Mạch thì đang cúi đầu ăn phần mì trộn, phía trên được xịt đầy tương cà.
Cơn gió nhẹ thổi qua mái tóc của cậu ấy, hàng mi của cô gái đó rất dài, Tần Mạch vừa ăn vừa trò chuyện cùng bạn nam bên cạnh, Chu Thận Chi trả lời câu được câu mất.
Cứ như thế.
Thẩm Điềm đi qua cửa sổ của bọn họ.
Qua một đêm thì dường như cũng chẳng có gì thay đổi.
Về chỗ ngồi, Thẩm Điềm chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, Tào Lộ xé một viên kẹo Thỏ trắng ra cho vào miệng, cậu ấy nói: "Ngọt à, cậu có tâm sự gì sao?"
Thẩm Điềm hoàn hồn, cười nói: "Không có."
Tào Lộ lấy một viên kẹo Thỏ trắng nhét vào tay cô: "Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859728/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.