Cũng không biết Chu Thận Chi đã giải quyết với Quan Châu Vân thế nào.
Nhưng từ hôm đó trở đi, Quan Châu Vân không đến trường tìm cậu nữa.
Chút niềm thú vị của thời cấp ba đến đó cũng mất, tất cả lại hồi phục trạng thái khô khan như ban đầu. Dùng mắt thường cũng có thể thấy được tâm trạng của Tần Mạch đã tốt hơn rất nhiều, có một lần trực nhật, rác của Thẩm Điềm cầm đến nữa đường thì rơi xuống đất.
Tần Mạch nhặt lên và giúp cô vứt đi, vứt xong thì phủi tay rồi quay người đi, cũng chẳng nói gì đến Thẩm Điềm.
Tâm trạng của Thẩm Điềm thật ra cũng đã đỡ hơn rồi.
Chiều thứ bảy, Chu Lượng Lượng gặm lấy que kem, đạp chiếc xe đạp đến siêu thị tìm cô: "Bé Ngọt ơi, let"s go!"
"Tới liền."
Thẩm Điềm mặc một chiếc quần yếm, bên trong là chiếc áo phông cộc tay, trên vai đeo theo một chiếc túi nhỏ bước từ phòng ra rồi đạp trên chiếc xe đạp màu xanh của mình. Trịnh Tú Vân hú một tiếng, bà lấy ra một chiếc mũ màu hồng, đội lên cho Thẩm Điềm.
"Đội vô, con gái con nứa phải biết tránh nắng chứ."
Chu Lượng Lượng quay đầu: "Dì ơi, con nữa."
"Đợi chút." Trịnh Tú Vân nhìn sang Chu Lượng Lượng rồi quay lưng đi vào trong, lấy một chiếc mũ lưỡi trai đen bỏ vào rổ xe màu xanh của Chu Lượng Lượng.
Chu Lượng Lượng cầm lên đội vào rồi tạo dáng.
"Đi thôi!"
Thẩm Điềm mỉm cười đặt chân lên bàn đạp: "Đi thôi!"
Hai chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859724/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.