Thẩm Điềm đặt tay lên thành ghế, khẽ dùng lực, bám chặt.
Nói: "Thật ra, cậu rất lo cho nội của cậu đúng chứ."
Ngón tay đang mân mê lon coca của anh chợt khựng lại, sau đó anh đặt coca xuống.
Thẩm Điềm điềm tĩnh nhìn anh.
"Lúc nào cậu cũng bảo là tiểu phẫu nhưng thật ra cậu biết rõ, đây không chỉ là một cuộc tiểu phẫu đơn giản, nó cũng có nguy cơ rủi ro khá cao."
Chu Thận Chi tựa người về sau.
Khoanh tay lại.
Chăm chăm nhìn người con gái đang ngồi trước mặt mình.
Không hiểu vì đâu, trong đầu lại hiện ra một khung cảnh, đó là hôm ngày hội thể thao của lớp 12. Thẩm Điềm quỳ nửa người trước mặt Tần mạch giúp cậu ta xoa chân. Rất đáng yêu, ngọt ngào thuần khiết, sự dịu dàng của cô làm cho người khác cảm thấy an tâm.
Thận Chi đưa tay xoay xoay chiếc nhẫn, gật đầu: "Phải, rất lo lắng."
"Ba mẹ tớ thường xuyên ở ngoài rất lâu, là nội một tay chăm sóc tớ."
Tay đang bám chặt vào thành ghế của Thẩm Điềm chợt thả lỏng.Có lẽ cô nằm mơ cũng không ngờ được rằng, có một ngày mình có thể tiếp xúc được với biên giới trong thế giới của Chu Thận Chi. Thì ra anh là do bà nội nuôi lớn à.
Chu Thận Chi nhìn cô một lúc lâu.
Sau đó ngồi thẳng người dậy đưa tay về phía cô.
"Đưa tay cho tớ."
Thẩm Điềm a lên ngạc nhiên: "Sao thế?"
"Để tớ xem cậu sẽ đeo được chiếc nhẫn size nào."
Cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859698/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.